Nắm trong tay cây thương dài của tên chiến sĩ kia, Trần Giang nhanh như cắt huơ đầu thương lên cao ném với một sức mạnh về phía dòng suối. Tất cả mọi người lúc này cũng đều ngạc nhiên không hiểu vì sao Trần Giang lại hành động như vậy. Nhưng lúc này, từ bên tai tất cả mọi người đột nhiên vang lên một tiếng hét thảm thiết, “A a a a a!”
Tất cả mọi người cùng đổ dồn ánh mắt của mình về phía phát ra âm thanh kia. Đó chính là một bụi cây rậm rạp vươn xỏa về phía dòng suối. Mà tiếng la hét kia không của ai xa lạ mà chính là tên mà bọn hắn đang không ngừng truy đuổi nãy giờ, Lương Gian!
Bị binh lính bắt lôi lên khỏi dòng nước lạnh như muốn đóng băng tất cả mọi thứ lại, tên Lương Gian bị cây thương đâm xuyên qua bắp đùi nằm co quắp trên mặt đất. Hắn lúc này đều không thể tin nổi vào mắt mình là hắn đã bị bắt,
“Ngươi, ngươi làm sao biết ta trốn ở đó?”, Lương Gian miễn cưỡng ổn định thân hình, nhìn lấy Trần Giang vẫn đang đứng ngạo nghễ, hắn có chút không tin được liền hỏi.
“Đoán!”, Trần Giang cũng tùy ý trả lời một câu, hắn cũng chẳng có tâm tình để nói nhảm với một tên cặn bã như thế này. Khi vừa nói chuyện, hắn lại từ sau lưng rút xuống thanh đại đao của mình, hằm hằm nhìn tên Lương Gian kia mà tiến đến.
Thấy hành động dứt khoát kia của Trần Giang, cả quả tim của Lương Gian lúc này đều run lẩy bẩy cả lên, trước đó lạ bị truy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476736/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.