Trần Nguyên lúc này vừa đi vừa nói chuyện, nhưng ánh mắt của hắn vẫn không ngừng quan sát bốn phía xung quanh bộ lạc Hồng Giang. Đi ngang qua từng hàng binh sĩ xếp thành một hàng dài để chào đón sự xuất hiện của hắn.
Nhìn những chiến sĩ vô cùng mạnh mẽ, khí thế chiến đấu ngút trời xung quanh mình, Trần Nguyên cũng không khỏi cảm khái trong lòng. Một bộ lạc quanh năm chinh chiến đúng là có sự khác biệt hoàn toàn so với những bộ lac còn lại.
Những binh sĩ của bọn hắn đều là những binh sĩ được sinh ra từ chiến trường máu lửa. Trần Nguyên hoàn toàn không thấy được bất kỳ một tia sợ hãi hay do dự nào trong ánh mắt của bọn hắn.
Trong ánh mắt của những binh sĩ này, Trần Nguyên chỉ thấy được sự chết chóc, sự lãnh huyết cùng ý chí quật cường đến đáng sợ. Nếu đem những binh sĩ này ra so sánh với những binh sĩ của quân đoàn Ác Ma, nói một câu thật lòng, Trần Nguyên thấy những binh sĩ của quân đoàn Ác Ma vẫn chưa thể so sánh được với những binh sĩ trước mắt hắn này.
Không chỉ quân đoàn Ác Ma, mà tất cả những quân đoàn khác của hắn cũng vẫn. Trong mắt của Trần Nguyên, bọn hắn vẫn còn quá non trẻ, bọn hắn cần phải va chạm, chiến đấu nhiều hơn nữa thì mới có thể trưởng thành lên được. Cây chưa từng trải qua gió bão thì làm sao rễ có thể bám chặt sâu trong đất được.
“Duy Mạnh tộc trưởng, Lý tướng quân! Nói một câu thật lòng, ta thật hâm mộ đám binh sĩ của các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476684/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.