Trên đường đi tới phía trước, Trần Nguyên thỉnh thoảng gặp được những ngọn núi có vô số động vật đang sinh sống ở trên đó. Chỉ nhẩm đếm số lượng động vật ở trên những ngọn núi này thôi cũng để cho Trần Nguyên nằm mơ cũng phải cười ngoác cả mồm.
Chỉ cần thu sạch những loài động vật này vào túi hắn thì Đại Việt sẽ chẳng mấy chốc có được sự phát triển vượt bậc trong lĩnh vực chăn nuôi. Đây chính là một lĩnh vực vô cùng quan trọng không kém gì lĩnh vực trồng trọt hoặc lĩnh vực nuôi trồng và khai thác thủy sản.
Thỉnh thoảng, trên một số ngọn núi, Trần Nguyên còn nhìn thấy người đang sinh sống ở trên đó. Điều đó chứng tỏ rằng đám người Đại Man làm việc vẫn để sót rất nhiều bộ lạc nhỏ khác chưa thần phục.
Tuy vậy, hắn vẫn chưa nôn nóng đi thu thập những loài động vật này hoặc là những đám bộ lạc nhỏ bé kia. Trong đầu hắn lúc này, những thứ này chẳng khác nào là đồ trong túi của hắn rồi, chỉ đợi hắn đến thu nữa mà thôi.
Sau mấy ngày di chuyển vòng vèo qua lại để né tránh những dãy núi lớn chắn đường cùng thay đổi và xác định lại phương hướng, thì cuối cùng hạm đội Trường Sa cũng đến được vị trí bọn người Đại Man trú đóng mà người của Trần Tô đánh dấu trên bản đồ.
Bản đồ trên bàn của Trần Nguyên lúc này chính là bản đồ đã được Trần Tô cùng những thuộc hạ của hắn đã tốn không biết bao nhiêu thời gian và công sức mới có thể vẽ ra được.
Nhìn vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476661/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.