Lúc này người đàn ông cao lớn kia vẫn chưa bớt hoảng sợ trong lòng, nhưng hắn cũng phần nào tìm thấy được một tia cơ hội giúp cả bộ lạc của hắn có thể vượt qua được kiếp này. Hắn nhanh chóng phản ứng lại Trần Giang.
“Chúng ta chính là bộ lạc Miên Việt. Không biết chúng ta đã đắc tội gì với bộ lạc của các ngươi. Nếu chúng ta lỡ đắc tội thì ta mong các ngươi sẽ tha cho bộ lạc của chúng ta. Đổi lại, ta sẽ đem tất cả những gì mà chúng ta có cho các ngươi”
Hắn ánh mắt tràn đầy chờ mong nhìn về phía Trần Giang chờ đợi câu trả lời cuối cùng của người kia. Hắn chỉ lo sợ rằng bộ lạc của hắn từng có người nào đã đắc tộ với người của bộ lạc bên kia nên bộ lạc kia mới dẫn người đến đây để trả thù.
Hắn lúc này chỉ hy vọng bộ lạc đối phương có thể chấp nhận lời đề nghị của hắn là lấy đi tất cả những gì bọn hắn có, bù lại, hắn chỉ cần bộ lạc kia tha chết cho bộ lạc của hắn thì ít nhất bộ lạc của hắn vẫn còn cơ hội để sống tiếp. Nếu không…
“Các ngươi là bộ lạc Miên Việt? Vậy thì tốt. Chúng ta đã mất công tìm kiếm bọn ngươi bây lâu. Chúng ta không cần lấy bất kỳ thứ gì của các ngươi, chúng ta chỉ duy nhất cho các ngươi một sự lựa chọn. Đó chính là thần phục chúng ta hoặc chết”.
Trần Giang nghe người đàn ông kia đáp lời, ngay lập tức hắn liền lạnh lùng nhìn người đàn ông kia nói. Đây chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476657/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.