Tần đại nhân phất mạnh tay áo quay người rời đi, để lại đằng sau hắn vẫn là ánh mắt tràn đầy sát khí cùng sự phẫn nộ kia. Mà đám đại thần ở dưới thấy vị hoàng thượng của bọn hắn trở mặt với vị Tần đại nhân kia như vậy thì cũng bắt đầu lo lắng trong lòng.
Bọn hắn hoàn toàn không thể hiểu được vị Hoàng thượng hầu như không quan tâm chuyện triều chính bấy lâu kia hôm nay sao bỗng nhiên lại trở nên quyết đoán đến như vậy. Vị Hoàng thượng của bọn hắn không còn là vị hoàng thượng chỉ biết nghe theo mọi sự sắp xếp của vị Tần đại nhân kia nữa.
“Bắt đầu từ ngày hôm nay trở đi, tất cả các ngươi phải trình tấu tất cả các sự vụ từ trước đến nay lên cho Trẫm. Đất nước của chúng ta sâu mọt đã quá nhiều. Trẫm bấy lâu nay mắt nhắm tai lơ để xem tinh thần yêu nước của các ngươi như thế nào.
Nhưng đáng tiếc thay, các ngươi đã làm cho Trẫm quá thất vọng. Đáng buồn thay, rất nhiều người trong số các ngươi lại đang dẫm bám trên máu và nước mắt của chính những con dân của mình để mà vui sướng.
Các ngươi rất muốn có một cuộc sống vui sướng hạnh phúc đúng không? Trẫm có ngăn cản các ngươi làm điều đó hay sao? Thậm chí Trẫm sẽ toàn tực ủng hộ các ngươi được ấm no hạnh phúc nữa là đằng khác.
Nhưng các ngươi lại quên một điều rằng, bất cứ các ngươi phạm phải lỗi lầm gì, Trẫm đều có thể rộng lòng bao dung tha thứ. Nhưng các ngươi dám đụng vào đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476653/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.