Trần Nguyên cho dựng thêm nhiều nhà tạm dọc bờ đê để mọi người có nơi trú ngụ tạm sau những ngày vất vả mệt mỏi. Cứ thế, đàn ông thanh niên thì xúc đất, đóng cọc gia cố bờ đê, còn phụ nữ thì hỗ trợ nhau nấu ăn, chăm sóc những người bị cảm lạnh.
Không khí làm việc càng ngày càng khẩn trương vô cùng, vì mưa lớn vẫn không ngừng, nước sông vẫn không ngừng dưng cao. Sau biết bao nhiêu ngày cật lực làm việc, Trần Nguyên bọn hắn đã gia cố con đê chắc chắn hơn lúc trước gấp hai lần.
Nhưng lúc này đây, Trần Nguyên toàn thân dính đầy bùn đất với khuôn mặt bơ phờ vì mưa lạnh đứng trên triền đê nhìn dòng sông. Những cơn sóng lớn không ngừng vỗ mạnh vào bờ đê, cùng với vô số cây gỗ lớn cũng xô đập vào khiến cho Trần Nguyên lúc này có cảm tưởng như bờ đê đang có dấu hiệu rung lắc.
Bờ đê đắp cao lên bao nhiêu thì nước sông dâng cao lên bấy nhiêu. Theo Trần Nguyên quan sát mức nước mấy ngày nay, Trần Nguyên nhận thấy rằng tốc độ đắp đê của bọn hắn hoàn toàn không nhanh bằng tốc độ của con nước đang dâng lên cao kia.
Nguyên cả con đê dài của hắn lúc trước phải mất hơn mấy tháng để đắp lên, nhưng bây giờ đây mấy nghìn người cùng chung tay, cũng khiến cho con đê cao hơn lúc ban đầu chừng một mét, độ rộng của con đê cũng gia tăng lên gấp hai.
Nhưng giờ đây, nhìn lại dòng sông cuồn cuộn như thú dữ này, Trần Nguyên bất chợt cảm thấy vô cùng bất an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476647/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.