“Di dân cũng đúng là một ý kiến hay, nhưng nếu di dân thì chúng ta phải di dân đến nơi đâu? Ở chỗ mới kia, con dân của chúng ta sẽ được an toàn? Bọn hắn sẽ không bọ bộ lạc khác tấn công?”, Dương Phong bất ngờ lên tiếng.
Dương Phong lúc này đặt câu hỏi đúng ngay vào trọng tâm của vấn đề. Bọn hắn nếu di dân thì phải di dân đến nơi đâu? Bọn hắn nếu phải chọn địa điểm để di dân thì bọn hắn chắc chắn sẽ chọn một vùng đất xa xôi nơi mà bọn Khựa không thể dễ dàng tìm được để di dân đến.
Nhưng vấn đề đặt ra là bọn hắn phải đi nơi đâu để có thể tìm ra được một vùng đất như vậy? Còn chưa kể đến việc những bộ lạc sinh sống ở nơi đó sẽ không tấn công những con dân của bọn họ hay sao?
Bọn hắn từ trước đến nay, ngoài việc theo dõi tình hình của bọn Khựa và thế lực kia thì bọn hắn cũng chỉ thăm dò một phạm vi không hề lớn xung quanh bộ lạc của bọn hắn.
Cũng bởi vì quan điểm người không phạm ta, ta không phạm người của bọn hắn kia đã khiến cho bọn hắn đã mù tịt quá nhiều thông tin rộng lớn hơn. Bây giờ bàn đến chuyện đi tìm một vùng đất mới, bọn hắn mới thấy thực sự đau đầu.
Chẳng lẽ bây giờ bọn hắn phải tốn thêm thời gian để đi thăm dò vùng đất kia. Bọn hắn sẽ phải mất bao nhiêu lâu mới có thể tìm ra được vùng đất đó? Một năm, hai năm hay là mười năm?
Bọn hắn sẽ ngồi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476643/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.