Hắn âm thầm tự nhủ với bản thân mình rằng, sau này nếu hắn tìm được cơ hội, hắn chắc chắn sẽ lấy bao bố trùm đầu tên cha vợ khốn kiếp kia mà tẩn cho hắn một trần nhừ tử mới thôi. Cho chừa cái tội dám nói xấu sau lưng lão tử.
Trên xe ngựa, Dương Cúc không ngừng hết lời khuyên can nhưng cũng không thể làm rung chuyển được quyết định này của Trần Tô. Nàng đành phải bất lực như một con cún con ngoan ngoãn tựa đầu vào ngực của Trần Tô.
Nàng thật sự không muốn Trần Tô cùng cha của nàng càng ngày càng xích mích. Nàng cũng nhiều lúc từng mơ hồ suy nghĩ rằng, không biết nàng giữ hắn lại bên cạnh mình là có quá ích kỷ hay không?
Nhưng vì nàng không muốn chia sẻ hắn cùng bất kỳ người phụ nữ nào khác, nàng đành phải giữ hắn ở bên cạnh nàng. Trần Tô cùng nhiều lần lên bờ xuống ruộng khô cả nước bọt giải thích cho nàng là ngoài nàng ra hắn không có bất kỳ một người phụ nữ nào khác nữa.
Nhưng vì sự cố chấp, cứng đầu cũng những lời nói của cha nàng, nàng lựa chọn không tin tưởng vào những lời mà Trần Tô giải thích này. Nàng có thể bất chấp tất cả để tin tưởng mọi điều mà Trần Tô nói, chỉ ngoại trừ điều này.
Trong mắt nàng, Trần Tô chính là mẫu nam nhân lý tưởng của biết bao người phụ nữ. Trần Tô với thân hình tuấn tú cùng nụ cười tà dị và ánh mắt hớp hồn biết nói kia, hắn chắc chắn sẽ có biết bao nhiêu cô gái trẻ si mê mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476640/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.