Trong xưởng sản xuất vũ khí, tiếng búa đe cùng những tiếng hò hét không ngừng vang lên. Tất cả cùng hòa lại tạo nên một bầu không khí làm việc vô cùng khẩn trương.
“Cheng… cheng… cheng…”
“Mạnh nữa lên”, tiếng một cô gái la lớn lên trong một góc xưởng. Góc xưởng kia có hai người một nam một nữ đang không ngừng rèn đúc một thứ gì đó. Nhìn mấy bộ phế phẩm đang bị vứt trên bàn làm việc cạnh đó, ai nấy đều có thể đoán ra được là hai người kia đang rèn đúc thứ gì.
“Nhẹ thôi, được rồi, ta bảo được rồi ngươi không nghe à? Đúng là cái đồ đầu đất. Tiếp tục đi, đều tay vào”
Tiếng cô gái kia không ngừng mắc nhiếc chàng thanh niên, nhưng chàng thanh niên kia không hề phản kháng lại mà chỉ mỉm cười vô cùng ngây ngô và đáng yêu. Thân hình hắn giờ này mồ hôi đã nhễ nhại, thoáng tô điểm thêm cho những thước cơ bắp cuồn cuộn của hắn càng thêm bóng loáng.
Qua không biết bao nhiêu lần rèn dập, cuối cùng thì sản phẩm mà bọn họ nãy giờ tốn biết bao nhiêu công sức đổ vào cũng đã hoàn thiện. Cô gái kia khuôn mặt giờ phút này cũng nhễ nhại và lấm lem vì bụi bẩn.
Nàng ngắm nghía lại thành phẩm của mình, trên khuôn mặt thiếu nữ đã ửng hồng vì lửa của nàng dần dần hiện lên một nụ cười mãn nguyện. Nàng thoáng đưa tay lên khẽ gạt đi những giọt mồ hôi trên trán, cùng những sợi tóc vì gió thối bay mà vương bám khắp nơi.
Nàng đâu có để ý rằng, người thanh niên nhìn có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476636/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.