Người đàn ông trung niên sau một hồi lâu không thấy lão tóc bạc kia tiếp tục thì hắn liền lên tiếng hỏi.
“Bang lão, lão có phương án nào không?”
“Ta vẫn chưa tìm ra được phương án nào cả, chỉ là thấy phương án của Chu lão với Ngư lão hơi có chút mạo hiểm nên góp ý thôi”, Bang lão nghe hỏi vậy thì cũng nhún vai thở dài.
“Vậy còn Mục lão, có phương án nào khác hay không?”, người đàn ông trung niên nhìn lại lão đầu cuối cùng với một tia hy vọng mong manh.
Nghe hỏi vậy thì Mục lão cũng bất đắc dĩ thở dài “Ta cũng có một phương án, nhưng phương án này nói ra sợ các ngươi sẽ giật mình”
“Mục lão cứ nói ra đi, đến nước này, chúng ta cũng chẳng có gì có thể làm cho chúng ta giật mình hoặc là sợ hãi được cả”, người đàn ông trung niên nghe vậy liền nói.
“Kế hoạch của ta, đó chính ta âm thầm truyền tin ra cho tất cả dân chúng đều biết. Đến lúc này, ta nghĩ chúng ta cần phải đặt cược vào dân chúng một lần. Quan điểm của ta từ trước đến giờ lúc nào cũng khác các ngươi.
Ta lúc nào cũng muốn thuận theo lòng dân, nhưng các ngươi thì khác. Ta nghĩ lần này các ngươi cũng nên thử theo phương án của ta một lần xem sao. Ta có niềm tin vào con dân của chúng ta.
Có lẽ các ngươi đã quên, chúng ta tồn tại ở đây là vì mục đích gì. Là vì bảo vệ lấy sự sống của chính mình? Chúng ta đều đã sống đủ cả rồi, cái chết đối với chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476635/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.