“Nói như vậy, nếu như chúng ta dẫn hết bọn chúng ra ngoài làm phân tán lực lượng của bọn chúng thì chúng ta sẽ dễ dàng tấn công được bộ lạc của bọn chúng”, Đại Man lúc này đột nhiên nảy lên một ý tưởng.
“Vậy mấy tên ngươi dẫn ra ngoài kia đâu?”, Dương Tĩnh lúc này đang còn lim dim mắt nghe Đại Man lẩm bẩm cũng không nhịn được mà lên tiếng.
“Mấy tên bị dẫn ra ngoài kia?”, Đại Man nghe Dương Tĩnh hỏi thì cũng thấy đau đầu, hắn đúng là quên đi vấn đề quan trọng này.
Dẫn bọn hắn đi ra là có cách rồi, nhưng dẫn ra rồi thì làm gì bọn chúng. Giáp lá cà đánh nhau với bọn chúng? Vậy thì cũng chẳng khác gì việc gom bọn chúng lại một chỗ mà đánh giết, cần gì phải tốn công sức để dẫn bọn hắn ra ngoài.
Chưa kể đến, dẫn bọn chúng ra ngoài là một chuyện, mà chạy thoát được bọn hắn hay không lại là một chuyện khác. Không khéo thì hắn sẽ mất luôn cả chì lẫn chài chứ chẳng nói chơi.
Đại Man sau một hồi suy nghĩ nhưng cũng tìm không ra được phương án tối ưu thì cũng chán nản mà ngồi bịch xuống ghế. Chưa đợi hắn ngồi nóng mông thì lại một tên lính khác đột nhiên lại xông vào cấp báo, làm hắn giật nãy cả mình.
Hắn trong đầu nãy giờ lúc nào cũng tràn đầy lấy hình ảnh cùng những phương thức thử nghiệm để đối phó với đám Lưỡng Quy kia. Hắn đâu còn để ý đến những chuyện khác xung quanh, hắn tức giận nhìn lấy tên lính còn đang quỳ trên mặt đất chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476611/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.