Mấy ngày sau, Trần Nguyên bắt đầu tiến hành đi kiểm tra các hạng mục thi công trong những ngày mà hắn đi khỏi. Đầu tiên nơi hắn đến đó chính là đồng bằng Đại Việt. Hắn muốn được chính mắt mình quan sát lấy cảnh những người dân không ngừng cày cấy, chăm bón, thu hoạch. Chính mắt nhìn thấy những cánh đồng lúa bội thu thì hắn mới có thể an tâm tiếp tục những công việc khác được.
Chưa nói gì những cái cao siêu, chính cái ăn thôi mà lo chưa được thì làm gì có chuyện làm ra được những cái lớn lao. Bác Hồ đã nói rồi, “có thực mới vực được đạo”. Đó chính là chân lý, một chân lý hiển nhiên mà không thể chối cãi.
Chính vì vậy, hắn không thể lơ là chuyện thức ăn cho mọi người dân được. Hiện tại, nguồn thu nhập lương thực chính của cả đất nước hắn vẫn là đến từ những cánh đồng lúa trĩu hạt này. Nếu những cánh đồng lúc này mất mùa, hắn sẽ phải đối mặt với hàng loạt vấn đề như tinh thần người dân giảm sút, tư tưởng của người dân sẽ bắt đầu xao động, rồi nội loạn đủ thứ.
Sau khi đã chắn chặn vụ mùa này bội thu thì Trần Nguyên mới an tâm di chuyển hướng đến bến cảng Nhị Hà nhỏ của hắn. Nơi đây không chỉ là bến cảng, mà còn là nơi hoạt động xưởng đóng tàu của hắn. Nơi đây cũng chính là nơi sẽ liên tục nghiên cứu và phát triển ra những con tàu mới để phục vụ cho việc vận chuyển, khai thác thủy sản và quân đội sau này của hắn.
Bây giờ đã vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476604/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.