Nghe Chúc Khôn chửi lên như vậy, Trần Nguyên lúc này cũng không tiếc lời mà đổ thêm dầu vào lửa.
“Đúng vậy, đúng vậy. Nếu sau này các ngươi tìm được bọn hắn thì báo cho chúng ta một tiếng, để chúng ta cùng lên chém giết cái đám súc vật không bằng cầm thú kia. Vì bọn hắn mà chúng ta phải chịu biết bao nhiêu khổ cực, người thân của chúng ta cũng bị chính bọn chúng giết chết. Thề không giết sạch đám Dạ Lang kia thì không được ăn ngon”
“Thề không giết sạch đám Dạ Lang kia thì không được ăn ngon”, lúc này đám binh sĩ phía sau Trần Nguyên cũng không ngừng hò hét theo lên.
Chúc Khôn tên kia nghe thấy đám người Trần Nguyên hò hét lên như vậy thì hắn cũng im lặng chửi thầm, đúng là lời thề của một đám mọi dân. Suy nghĩ một lúc lâu sau, hắn nhìn lấy Trần Nguyên nói,
“Các ngươi có muốn nhiều thức ăn?”
“Có, đương nhiên là có, chỉ cần cho chúng ta càng nhiều thức ăn, thì các ngươi bảo chúng ta làm gì cũng được, miễn có được nhiều thức ăn là chúng ta đã sung sướng lắm rồi”, Trần Nguyên háo hức nhìn lấy Chúc Khôn cười nói.
“Vậy được, từ nay về sau, chúng ta sẽ cho các ngươi thức ăn, các ngươi sẽ phải làm việc cho chúng ta. Tất nhiên, nếu các ngươi làm tốt thì các ngươi sẽ được thưởng càng nhiều. Ngược lại, nếu các ngươi làm không được việc, thì cũng đừng trách chúng ta giết sạch đám các ngươi”, Chúc Khôn lúc này lạnh lùng nói.
“Cái gì chứ cái đấy các ngươi yên tâm, các ngươi bảo chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-viet-chua-te/476592/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.