Sau khi rần rần trong bếp để xử lí trà xanh, Khánh Hạ bước ra ngoài phòng tiếp dân. Cứ tưởng sẽ bắt gặp bầu không khí ngọt ngào của đôi bạn trẻ. Ai ngờ đội cứu hộ vừa về đến nơi khiến xung quanh hỗn loạn vô cùng. Nhiều lính cứu hỏa trẻ đi ngang Khánh Hạ còn cúi đầu chào. Cô cũng gật đầu đáp lễ.
Khánh Hạ nhìn ra phía ngoài cửa. Công, Thành, Danh, ba người trong ba bộ đồng phục đang đứng nói gì đó với cậu Toại. Cô bước tới hỏi:
- Mọi người về rồi à? Lục Đại Úy đâu?
Công và Thành cùng lúc nhăn mặt:
- Vừa nãy anh ấy gặp tai nạn, bị rạn xương tay rồi. Bây giờ đang ở bệnh viện ạ.
Khánh Hạ nghe xong thì hoảng hốt:
- Gì!? Bệnh viện nào!?
Cô không nghĩ nhiều, ngay lập tức hỏi vị trí rồi tức tốc đi đến đó. Còn quyết định xin nghỉ làm hôm nay để xem tình hình của Lục Tôn.
…----------------…
Vũ Khánh Hạ hớt ha hớt hải chạy đến bệnh viện. Cô thì lo sốt vó mà gọi điện thoại mãi Lục Tôn chẳng bắt máy. Hết cách, cô đành phải chạy khắp nơi tìm chồng. Bệnh viện chia ra nhiều phân khu và có rất đông người nên cũng tốn kha khá thời gian và công sức.
Cuối cùng, cô nhìn thấy Lục Tôn trong bộ đồng phục cứu hộ, ngồi một góc trên hành lang. Gương mặt anh trông rất buồn, có lẽ vì cánh tay trái đang bó bột kia chăng?
- Lục Tôn! Anh sao rồi!?
Khánh Hạ chạy tới, vẫn còn đang thở dốc. Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-uy-co-em-be/3363678/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.