Bầu trời tối sầm, Lục Tôn vừa tan ca đã đi đến quán lẩu hôm qua. Anh bước vào cửa, tay cầm điện thoại nói chuyện:
- Có thật là mẹ không quan tâm địa vị xã hội?
"..."
- Được, vậy nghe mẹ. Nhưng cô ấy là ai thì con sẽ chọn.
"..."
- Vâng ạ. Quyết định vậy nhé. Con có việc nên cúp máy đây.
Lục Tôn ngồi xuống một bàn nhỏ. Mọi người xung quanh đã nhận ra anh nên bắt đầu xì xầm ngưỡng mộ. Phục vụ đi ra đưa menu. Anh ngồi đọc, ánh mắt thờ ơ nhưng miệng lại hỏi:
- Tôi có thể nói chuyện với một nhân viên tên Vũ Khánh Hạ được không?
Nữ phục vụ tỏ ra bối rối vì câu hỏi bất ngờ:
- Dạ... ừm... Lục Đại Úy... chị Hạ vừa xin nghỉ việc rồi ạ.
Ánh mắt lạnh lùng của Lục Tôn rời khỏi quyển menu, có phần hụt hẫng:
- Sao vậy?
- Cái này bọn em không biết ạ. Chị ấy nói là chuyện gia đình.
Lục Tôn chỉ gật đầu, đưa lại menu cho phục vụ rồi gọi một món đơn giản kèm nước lọc.
...----------------...
Vài ngày sau đó, có một người phụ nữ đứng tuổi, ăn mặc sang trọng tìm đến nhà. Chú dì niềm nở đón chào còn Khánh Hạ thì ở sau nhà dọn dẹp kho vải nên không nghe được họ bàn bạc việc gì.
- Khánh Hạ cháu yêu! Mau ra đây nào!
Chất giọng ngon ngọt của bà dì làm cô có chút không quen. Nghe thâm tình vậy thôi chứ sau khi vị khách rời đi, chắc chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-uy-co-em-be/3360764/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.