🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cả quán lẩu chỉ còn lại một bàn có khách. Năm người đàn ông ngồi ăn uống ngon miệng, xen lẫn trong đó là tiếng cười đùa.



- Mấy anh cứ đùa. Lần này công lớn thuộc về Lục Đại Úy, đương nhiên ảnh phải nhận thưởng chứ!



- Giời! Thế chú mày nhịn đi! Để bốn người tụi này chia tiền!



- Các anh ỷ lớn bắt nạt tôi!?



- Há há, Toại ơi, chính miệng em đòi thế còn gì?



Mặc kệ "lũ giặc" ngồi cùng bàn, Lục Đại Úy vẫn điềm đạm ngồi ăn. "Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến".



Sau một hồi no nê, nữ nhân viên cũng đến để đưa hóa đơn. Lục Tôn một tay đưa tiền, một tay cầm ví:



- Cho hỏi. Cô gái vừa nãy sao không thấy ra phục vụ nữa?



Cả bốn thanh niên còn lại đứng hình với cái miệng tròn vo ngạc nhiên, xem chừng họ rất tò mò vì sao Đại Úy lại hỏi câu như vậy? Bình thường ít nói, thế mà bây giờ lại thắc mắc cái chuyện không liên quan gì sất!



Nữ nhân viên gãi đầu:



- Dạ... ý anh là chị Khánh Hạ?



- Là cô ấy.



- Chị có việc nên về trước rồi ạ.



Lục Tôn gật đầu, đôi mắt sắc bén như đang ngẫm nghĩ gì đó. Anh hỏi tiếp:



- Ngày mai cô ấy có đến làm không?



- Ơ... có ạ. Chị ấy mỗi ngày đều làm ở đây.



- Cảm ơn.



Lục Tôn nói xong thì đứng dậy, ra hiệu cho cấp dưới ra về. Cả bọn loi choi đi theo sau, không ngừng bàn tán:

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-uy-co-em-be/3360763/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đại Úy Có Em Bé
Chương 2: Bất đắc dĩ nuôi con bé mồ Côi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.