Barbara! Nhanh chóng liên lạc với phòng quản trị mạng gỡ ngay cái ứng dụng đó xuống! Tại sao ứng dụng đó lại xuất hiện ở AG? Nửa đêm, Lâm Phong tức giận gọi điện cho thư kí của mình, gào ầm lên.
Một lúc sau, Lâm Dương cũng đã biết chuyện, liền đi sang phòng của cô, vừa mở cửa, Lâm Dương đã bực dọc đặt câu hỏi. Phong, tại sao lại xảy ra sai sót lớn như thế?
Anh liền nhận thấy vẻ tái nhợt và hoảng loạn của em gái, liền thở dài lại gần vuốt lưng cô, lắc đầu. Bình tĩnh nói chuyện.
Lâm Phong run rẩy uống một cốc nước đầy, rồi ngồi xuống, ổn định lại hô hấp. Lâm Dương nhanh chóng phân tích tình hình. Vậy nghĩa là Triển Khai Như đã đánh cắp phương án của em, đem bán cho Hứa Thị. Hứa Thị đi đăng kí bản quyền trên chất xám của em, công khai dư luận là phương án của họ bị đánh cắp. Bây giờ Triển Khai Như can thiệp vào nhân viên của em, buộc người đăng đăng sản phẩm sử dụng chất xám đã được Hứa Thị đăng kí bản quyền. Bây giờ chính là quy cho AG tội ăn cắp chất xám và kiếm tiền dựa trên nó.
Lâm Phong vẫn chưa hết run, hơi thở gấp gáp, giọng nói ngắt quãng. Em để cho trưởng bộ phận quản trị mạng lo liệu vụ public và điều chỉnh lỗi trong thời gian đầu này, là Tào Dụ Quang, vậy mà hắn lại là người của Triển Khai Như...
Một lúc sau, Barbara gọi điện đến cho Lâm Phong, bất lực thông báo. Giám đốc Lâm, tên Tào Dụ Quang biến mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ty-em-yeu-roi-/3423381/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.