Bên trong tiếng liên miên lải nhải của những người nhàn nhã ngoài chợ, thành trì một bên khác, ánh nắng tấm biển “Chu Phủ”, nắng sớm quét tới một đêm lo lắng, có người làm nghe được trong thư phòng, lão gia cùng thư sinh tên Lục Lương Sinh trò chuyện, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười, đại khái là minh bạch quái sự đã được xử lý, vội vàng chạy đi, nhanh chóng đem tin tức này nói cho trên dưới trong phủ.
Sườn viện, Đạo Nhân toàn thân bọc băng vải nghe người hầu nha hoàn đàm tiếu, nhàn nhã phơi nắng.
Ánh nắng theo song cửa sổ chiếu vào, ánh sáng bụi bay lượn, chiếu qua chân dung mỹ nhân treo trên vách tường.
- Hừ hừ...
Dưới giường, con cóc Đạo Nhân kéo lấy hồ lô còn cao hơn hắn, chậm rãi leo ra, toét miệng cóc ra hừ hừ vài cái, đứng thẳng người lên, một tay dìu hồ lô, một tay chống nạnh, tiếng hừ biến thành tiếng cười.
- Ha ha ha..... Ha ha ha a ha ha.....
Mắt cóc nhìn lại hồ lô.
- .... Hơn nghìn nhân chi luyện được đan dược... Ha ha ha ha ha... Không chỉ có thể khôi phục pháp lực lão phu, biến hóa thành người... Lại tu phục thương thế Yêu Đan...
Con cóc xiết chặt đôi tay, ngưỡng vọng song cửa sổ cao cao, nhìn xem ánh nắng đang chiếu vào trong phòng.
- ... Lão phu..... Rất nhanh liền trở lại đỉnh phong, vô địch thiên hạ!
Chu Thiến cũng không còn mời ở lại, chuyện đã biết thì hắn cũng đã biết.
- Canh năm thiên thời, ta sai người mang cho ngươi nồi canh sâm, đợi lát nữa ngươi đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tuy-quoc-su/1483672/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.