- Lương Sinh đi như vậy lâu, phạt một chén.
- Nên phạt một chén.
Lục Lương Sinh quay sang xem xung quanh, tên người hầu gặp hắn thi pháp cũng ở đó không xa, không dám ngửa mặt lên, cười cười, uống một hơi cạn sạch rượu trong tay, chắp tay nói:
- Chu lão, lúc này sắc trời đã tối, ta đi về trước.
Đại khái có chút uống say, lão nhân ôm thư sinh, để cho hắn ngồi xuống, vung bào để cho người hầu đi phòng bếp phân phó làm thêm mấy món ăn.
- Sắc trời đã tối, vậy cứ ngủ lại trong nhà, làm gì chạy tới chạy lui.
Lục Lương Sinh khoát tay, ngăn cản người hầu đi phòng bếp, đứng dậy thối lui đến cửa ra vào, lần thứ hai chắp tay.
- Ý tốt của Chu lão, Lương Sinh tạ ơn, chỉ là đột nhiên ngủ lại, trong nhà Chu lão còn có nữ nhi đợi gả, bị ngoại nhân biết được phần lớn là không tốt.
Nói lời này để cho lão nhân thanh tỉnh một chút, gật gật đầu:
- Thôi được, lão phu cũng có chút say rượu trên người, ta sai người đưa ngươi quay lại khách sạn.
Lục Lương Sinh:
- ...
Nhìn lại Đạo Nhân mặt mũi bầm dập, thở dài.
Người từng nhìn thấy qua lão ẩu nói.
- Y phục này giống như y phục trên thân lão...
- Lão gia, lão gia, phu nhân tỉnh rồi!
Không phải bảo ngươi đừng để sư phụ ta uống rượu à?! Lần trước trong phủ Trần viên ngoại, hắn đã ăn đau khổ không nhỏ, lần này sao lại biến thành đánh. Nghĩ đến đây, ánh mắt nhìn bệ cửa sổ.
- Sư phụ..... Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tuy-quoc-su/1483660/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.