Trong nhà có đại quan huyện nha đến chơi, Lục Lão Thạch cao hứng bận trước bận sau, đi kêu Lý Kim Hoa còn đang ở ngoài trở về nấu cơm, vội vàng dời mấy cây ghế phóng tới dưới mái hiên.
- Cái kia.... Cái kia..... Vương Chủ Bộ, ngươi nhanh ngồi.
Quay đầu lại nhìn nhi tử, thúc giục:
- Lương Sinh, thất thần làm gì, còn không tranh thủ thời gian mời Chủ Bộ ngồi xuống.
- Không cần làm phiền như thế.
Lão nhân khoát khoát tay, nhìn xem học sinh hành lễ, khóe miệng khẽ cười nói.
- Hôm nay đi ra ngoài chỉ muốn nhìn xem địa linh nhân kiệt, cảnh sắc Tê Hà Sơn, thuận đường cũng tới xem Lương Sinh một chút.
- Như vậy sao được, ngươi là ân sư Lương Sinh nhà ta, đều tới nhà, sao có thể không ăn cơm.
Lý Kim Hoa đã đánh nước vo gạo, sơn thôn phu nhân từ trước đến giờ không có nói chuyện quá nhiều với nam nhân bên ngoài, nữ nhân không thể xen vào quy củ. Lục Lương Sinh cũng gật đầu:
- Ân sư, lưu lại ăn cơm đi.
Bên kia, lão nhân cũng không phải không cổ hủ, đối với phu nhân ngắt lời mình cũng không thèm để ý, lão cười:
- Nếu ăn cơm tối, chỉ sợ đêm nay không về được huyện thành, ngày mai còn có công vụ phải xử lý, Lương Sinh, theo ta đi ra ngoài thôn đi một chút.
- Được.
Lương Sinh cũng không khuyên tiếp, đi theo phía sau lão nhân ra cửa viện. Con cóc nằm sấp bên song cửa sổ hừ hừ. Loading...
- Ngày xưa cũng không thấy hữu lễ như vậy đối với lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tuy-quoc-su/1483645/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.