Mẫn Thường Văn tiến đến, run lên để hàn khí thoát khỏi áo choàng, ngồi vào đối diện lão nhân, hai tay vương với tới lò ủ ấm:
- Đúng rồi, tiên sinh gần đây có đi ra ngoài, nghe một phần kiến thức trong thành?
Lão nhân đổ rượu, đưa tới trước mặt Huyện Lệnh:
- Cũng không có, ở ngoài lại có chuyện mới mẻ gì à?
- Hôm qua ăn đầu cá chép nhà ta thế nào?
Vương Thúc Hoa bưng chén rượu lên kính qua, gật gật đầu:
- Vào miệng đã hóa, nước canh ngon.
Huyện Lệnh cười cười, nhấp một miếng rượu, đặt xuống mặt bàn.
- Đây chính là vớt ra từ trong sông Lục gia thôn, đem vào trong thành bán, lại là tốt....
Hắn nói câu này mang theo tiếng thở dài, sau đó dừng lại một chút, lời nói xoay chuyển:
- Thúc Hoa Công có nhớ rõ, hôm đó Tả bộ đầu từ Nha Chủy Lĩnh trở về nói đến chuyện gì không?
Loading...
- Tự nhiên nhớ rõ.
Lão nhân nhíu mày hồi tưởng trong chốc lát:
- Hôm đó Tả bộ đầu nói ba mươi bốn sơn tặc xuống núi cướp bóc... Thi thể không bbij ngoại thương, tử trạng tương xứng với người nhà Trần viên ngoại....
Nói đến đây, Vương Thúc Hoa dừng lại những gì đã nói, lông mày càng nhíu thêm, trước đó Trần viên ngoại gia xảy ra chuyện quỷ ám, bốn mươi tên nhàn rỗi cải trang cao nhân, chợ búa vô lại đều có vào, trong đó có chín người đến từ Lục gia thôn.
Mẫn Thường Văn thấy lão nhân không nói thêm gì, hít theo một tiếng, vỗ vỗ mu bàn tay lão nhân.
- Bản huyện ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tuy-quoc-su/1483643/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.