Lúc thái hậu nghe hoàng thượng kể lại mọi chuyện,thái hậu sợ hãi mãi không thôi,bà không thể ngờ dưới mi mắt của thiên tử mà bọn chúng còn hạ độc được.
Thái hậu thật sự quá hoang mang hỏi :
"Con có nghi ngờ là ai không?,ta nghĩ là người thân thiết nhất của mình".
Hoàng thượng trầm ngâm suy nghĩ:
"Có lẽ con đã biết được là ai rồi nhưng cần điều tra thêm "
Thái hậu vội vàng hỏi :
"Là ai,là ai con nói cho ta xem "
Hoàng thượng trấn an bà:
"Người bình tĩnh đừng bứt giây động rừng,khi nào có đáp án chuẩn xác con sẽ báo lại cho người ".
Thái hậu biết lần này sự việc trọng đại nên không hỏi nữa,bà thở dài nói :
"May mà lần này nhờ có thê tử của Triệt Nhi phát hiện ra sớm,con bé đó thật là giỏi giang,lại là người hiểu biết ôn nhu đều có,cũng mừng cho Triệt Nhi ".
Hoàng thượng cũng vui vẻ nói giọng tự hào :
"Đệ đệ của con xuất sắc như vậy cơ mà ".
Thái hậu phì cười ,sinh ra trong gia đình đế vương rất ít huynh đệ nào một lòng bảo vệ và yêu thương nhau như này,bà thật sự có phúc lớn lắm.
Cùng lúc ấy phủ Tuyên Vương bận rộn tấp nập,mọi người ai cũng nháo nhào với Vương gia,kê gọn hết những đồ dễ va chạm vào những đoạn đường trơn trượt,chế độ ăn uống ra sao,không được ăn gì và nên ăn gì ...
Nhược Khê bất đắc dĩ ngồi phòng khách nhìn vương gia bố trí đi đi lại lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-xuyen-khong/2836176/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.