Thiên kỳ bỏ qua những thứ quen thuộc,cậu nhóc túm chặt một cây bút lông,tay còn lại cậu cầm một bảo đao nhỏ xíu họa tiết rất đẹp mắt rồi ôm khư khư không buông.
Ai cũng được một phen thích thú với cậu,mọi người ở lại xem múa hát cho tận đến khi tàn tiệc mới từ biệt ra về.
Sợ Thiên Kỳ mệt mỏi nên Nhược Khê cùng A Lan và nhũ mẫu bế nhóc về trước, Vương gia thì ở lại để tiễn khách .
Lúc đi qua hàng cây gần hồ nước bỗng bất ngờ gần mười người áo đen bay lên từ mặt hồ vây kín nhóm người Nhược Khê lại.
Mục đích của chúng là bắt cóc cô và bảo bảo,hôm nay tiệc đầy năm của Thiên Kỳ nên phần bảo vệ có chút lỏng lẻo nên nhân cô hội này chúng mới trà trộn được vào đây.
Sờ vào bên hông,Nhược Khê mới sực nhớ ở trong phủ nàng không bao giờ mang roi theo,một chút sợ hãi dâng lên.
Nàng nhanh trí vội vàng giao Thiên Kỳ cho A Lan ra hiệu bằng ánh mắt,bảo vệ Thiên Kỳ rời khỏi đây đi tìm Vương Gia.
Nhược Khê lao vào chủ động tấn công bọn chúng để giành thời gian cho A Lan thoát thân.
Lần này thích khách được thuê đến là để bắt nàng nên chúng không để ý Thiên Kỳ cho lắm,biết ở trong phủ Vương gia thời gian không nhiều nên chúng đánh nhanh thắng nhanh để rút lui nếu không chờ đợi chúng chỉ có cái chết.
Nhược Khê tay không đánh đã là mất lợi thế,đằng này chỉ có một mình nên nhanh rơi vào thế yếu,nàng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-xuyen-khong/2836140/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.