Sáng hôm sau,Thiên Kỳ đã dậy thật sớm ríu rít trước cửa phòng phụ mẫu.
Tuyên Vương mở cửa ra đón lấy nhóc rồi bế cao lên,Thiên Kỳ thích trí cười thật to,nhóc rất thích mỗi lần được phụ thân bế cao như thế này.
Nhược Khê còn ngái ngủ đã bị hai người làm cho thức giấc,nàng làm vệ sinh cá nhân rồi ra ngoài, đã thấy hai người ngồi chờ sẵn ngoài bàn ăn rồi.
Thiên Kỳ líu lo nói :
"Mẫu thân mau ăn ăn,lát phụ thân hứa cho đi chơi ".
Nhược Khê bật cười ,thằng nhóc này suốt ngày chỉ nghĩ đến đi chơi thôi.
Hôm nay Nhược Khê ăn cảm thấy rất ngon miệng,Vương gia gắp đến đâu nàng đều ăn hết đến đấy khiến Thiên Kỳ phải nhăn mặt, vì đồ ăn trong bát cậu được phụ thân gắp vẫn còn nguyên.
Ăn uống xong xuôi ba người ngồi xe ngựa để đi chơi,đại hôn của thái tử còn hai ngày nữa mới đến nên Tuyên Vương tranh thủ cho nàng đi hết kinh thành Thục quốc.
Đi đến đâu Thiên Kỳ cũng thích thú,mua biết bao nhiêu là thứ,cậu nhóc đòi mua về cho hoàng tổ mẫu và hoàng đế bá bá .
Khiến cho thị vệ đi đằng sau phải ôm biết bao nhiêu là đồ,mấy lần do mải chơi quá mà cậu nhóc gần như bị lạc mất.Vương gia phải bế nhóc trong lòng mới chịu ngồi im.
Nhược Khê lắc đầu :
" Không biết con giống ai mà nghịch ngợm quá không biết nữa ".
Thiên Kỳ nhanh nhảu nói :
"Hoàng tổ mẫu nói con giống phụ thân hồi nhỏ ",
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-xuyen-khong/2836107/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.