Qua hai ngày sau thư hồi âm của hoàng đế nước Thục gửi đến,ngay từ đầu thư hoàng đế đã khẩn thiết nhận lỗi và giao tam công chúa cho Hoàng thượng cùng Tuyên vương định đoạt.
Hoàng thượng đưa thư cho tuyên vương rồi nói :
"Đây giao cho đệ sử lý,dù sao cũng đừng làm quá đáng quá ảnh hưởng đến tình cảm hai nước".
Tuyên Vương cười :
"Thần đệ biết rồi nhưng dù sao cũng vẫn phải đòi lại công đạo cho vương phi của đệ chứ".
Hoàng thượng cười :
"Đệ thật là...".
Đệ định sử lý thế này hoàng huynh thấy được không,dù sao chiếu chỉ ban hôn cũng đã ban xuống không thu về được.
Trước mắt phạt ba mươi gậy răn đe cảnh cáo,tĩnh dưỡng rồi vẫn gả cho thái tử nhưng với thân phận tỳ thiếp không phải vị trí trắc phi nữa,nàng ta không xứng.
Hoàng thượng nghe thế thì nói:
"Đúng là đệ không để vương phi của đệ chịu thiệt chút nào mà",thôi vậy cũng được, ban cho cô ta cho Tuyên Nghi làm thiếp vậy.
Ngày hôm sau chiếu chỉ được ban ra,ai nấy đều suýt xoa bàng hoàng,đúng là không thể đắc tội Tuyên vương và nhất là Tuyên Vương phi mà.
Lúc nhận được tin đại hoàng tử vui mừng lắm,chàng vội đến báo tin cho Ý Nhi ,thù của nàng đã báo được rồi,nàng yên tâm dưỡng bệnh khoảng hai ngày nữa chúng ta sẽ khởi hành về.Về đến nơi ta sẽ xin phụ hoàng hạ chỉ cưới nàng.
Ý nhi trầm ngâm giây lát rồi nói :
"Thiếp muốn cùng chàng nói lời cảm ơn với Tuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-xuyen-khong/2836023/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.