"Mẹ, Vương Hi có ở chỗ mẹ không?" Diệp Khinh Tuyết hỏi.
"Có, nó đang chỗ mẹ." Từ Đệ vội đáp.
"Con gọi anh ấy mấy cuộc mà không nghe, sợ anh ấy gặp nguy hiểm. Nếu anh ấy ở chỗ mẹ thì con yên tâm rồi, làm phiền mẹ ạ." Diệp Khinh Tuyết nói.
"Rốt cuộc là có chuyện gì?" Mắt Từ Đệ nhìn Vương Hi.
Bên Diệp Khinh Tuyết im lặng.
"Đang yên đang lành sao nó đến một mình, sao không dẫn cả con cùng về? Có phải hai đứa giận nhau không?" Từ Đệ biết mà còn hỏi, bà muốn nghe xem Diệp Khinh Tuyết nói gì.
"Con không biết nên nói thế nào." Diệp Khinh Tuyết đáp.
"Cứ nói đi, con muốn nói thế nào cũng được. Còn nhớ lúc bọn con kết hôn, mẹ từng nói gì với con chứ? Con là vợ của Vương Hi, chỉ cần nó sai, con có thể dạy dỗ nó thoải mái. Cho dù đánh nó mắng nó cũng được, thằng con này về sau mẹ tặng con." Từ Đệ nói.
Sắc mặt Vương Hi hơi khó coi, giờ anh mới hiểu tại sao Diệp Khinh Tuyết dám đánh anh, hoá ra mẹ anh đã trao Thượng Phương Bảo Kiếm cho cô.
"Anh ấy rất ngốc, thân thiết quá mức với em gái con, bị Vương Vị Ương nắm được nhược điểm. Con tin nhân phẩm của Giai Dao, cho dù thích anh ấy đến đâu, con bé cũng không thể có gì với anh ấy được. Điều con tức giận là sao anh ấy có thể phớt lờ cảm xúc của con, thân thiết với Giai Dao giữa nơi công cộng nhiều người như vậy."
"Anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699593/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.