Điều mà rất nhiều người sợ hãi là năng lực của Vương Hi, chứ không phải là bối cảnh đằng sau anh. Nếu đôi mắt của Vương Hi mất đi thị lực, cho dù anh là quốc vương của một quốc gia thì đã sao, đôi mắt không nhìn thấy gì, thống trị thế nào cũng đều không có cơ hội giành chiến thắng.
Nhưng hiện tại đôi mắt của Vương Hi đã được chữa khỏi, tất cả đều phải luận theo một hướng khác.
“Các cháu sao không sớm nói cho ta biết?” Lão phu nhân kinh ngạc tới mặt đầy mồ hôi.
Từ Đào và Từ Phi cau mày, liếc nhìn nhau, không biết nói gì mới tốt.
Vẫn là trước đó bị Vương Hi xử tới nỗi mất mặt, vẫn muốn có chút thể diện.
Diệp Thiên Tứ và Tạ Tư Ngọc cũng có chút buồn phiền, bọn họ cảm thấy mắt của Vương Hi có mù hay không cũng không có vấn đề gì, trước giờ vẫn luôn là cái gai trong mắt họ.
Không cần biết đôi mắt của Vương Hi có bị mù thật hay không, có thể diệt trừ con người này đi mới là thật.
“Vương Hi từ nhỏ đã được nhà họ Vương bồi dưỡng, kinh doanh hay mưu kế toàn bộ đều là thuộc hàng cao thủ, kinh nghiệm lại phong phú hơn so với các người, từng phụ trách quản lý tập đoàn tài chính lớn như của nhà họ Vương. Nghe nói cậu ta lúc còn ở nhà họ Vương, tài sản đang ở mức âm, cậu ta chỉ ở đó một năm rưỡi, nhất quyết đem phần tài sản âm này đi kinh doanh, nâng lên với con số hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-tuyet-sac-cua-toi/2699498/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.