Cả kỳ nghỉ hè ấy Mạnh Gia đều ở lại Bắc Kinh. Dù Tần Văn bận rộn công việc nên cũng chẳng mấy khi đến nhà bạn gái, nhưng cô cũng chỉ ở đó chừng một tuần lễ.
Cô không thích làm phiền người khác, cứ thấy mình đang gây rắc rối cho Chung Linh, trong lòng áy náy mãi không yên.
Mạnh Gia cùng một chị học cao học năm nhất, thuê chung một căn hộ hai phòng ở khu dân cư gần trường.
Tiền thuê chia đôi, Mạnh Gia nhận vài ba công việc dịch thuật thương mại, cộng với ít học bổng còn dư, tạm tạm cũng đủ xoay xở.
Quãng thời gian đó, mảng dịch thuật y học đang thiếu nhân lực, khối lượng công việc cũng lớn. Mạnh Gia thường ngồi trước máy tính tra tài liệu, rà soát ngữ pháp, kiểm đối bản dịch đến tận hai ba giờ sáng mới đi ngủ.
Có những lúc cô sẽ thắp một chiếc nến thơm mùi quả bách xù, lẫn vào hương tuyết lạnh đêm đông, nhen lên một ánh sáng mờ mịt giữa rạng đông chưa đến.
Loại nến thơm này là món đồ cô tình cờ tìm thấy tại chợ Covent Garden, nơi đầy ắp những sản phẩm thủ công mang đậm chất Anh.
Được làm ra bởi một bà lão người Anh. Hôm đó, vừa đi ngang qua một góc phố, cô đã ngửi thấy mùi hương rất quen thuộc.
Hương thơm nhẹ như sương như khói, như ánh trăng vằng vặc trên dòng sông tĩnh lặng, phảng phất mùi của thông núi trên đỉnh cao.
Trái tim cô đột ngột đập mạnh. Cô cứ nghĩ rằng chỉ cần rẽ qua khúc cua kia, sẽ lao vào lòng người ấy.
Mạnh Gia không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tieu-thu-ho-manh-vong-nhuoc/4669272/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.