Chương trước
Chương sau
5AM tại Thành phố Locatta – thủ đô Wasedes.

Sân sau dinh thự gia tộc Taylor.

Máy bay quân đội mang biểu tượng hình mũi tên màu máu, đỏ rực mà cực kỳ nổi bật trên bầu trời tờ mờ sáng của Wasedes. Mới lấp loáng phía xa thôi cũng đủ dọa người, quả thực chủ thế nào đồ vật sẽ y thế. Nhìn thoạt qua tưởng tầm thường như lại không hề, tra ra mới biết khủng bố thế nào.

Trong sân cỏ nhà Taylor, chỉ dáo dác một vài người là David và Sam con gái của ông – lão đại đương nhiệm của Taylor cùng hai người vệ sĩ. David và Sam khoác một áo bông dày cộm, vẻ mặt lãnh đạm có chút mệt mỏi.

Thời tiết ở Wasedes giờ rất lạnh, cái lạnh gần âm độ của buổi sáng khiến ai cũng không muốn ra ngoài. Người đều lười biếng chui rúc trong chăn cùng lò sưởi trong phòng, Sam cùng hai người vệ sĩ có chút oán hận.. Trời lạnh thế này cũng bắt họ đứng ở ngoài chờ với chả đợi. Chẳng qua ba nhất quyết lôi cô ra khỏi giường, chứ còn lâu cô mới thèm. Dù chán chường nhưng Sam lại rất cao hứng, đôi mắt xanh biếc ánh lên tia chờ mong chăm chú nhìn chiếc phi cơ đang tới gần.

Phi cơ dần dần tới và đang hạ xuống, tiếng kêu lớn và lực gió mạnh tạo ra từ cánh máy bay khiến cây cỏ gần đây như có cơn lốc tràn qua, rung dữ dội.

Cửa phi cơ bật mở, Di Hân bước xuống từ trên với bộ dạng mỏng manh. Cô chỉ đơn giản một chiếc áo len cổ lọ layering màu đen, cùng quần âu rộng cùng màu, không thêm một phụ kiện gì để giữ ấm cho đúng nghĩa mùa đông. Lúc này trông cô trẻ trung biết bao, về với đúng tuổi mười bảy, cái tuổi thanh niên khác hẳn với bộ dạng chững chạc thường thấy. Dòng máu đặc biệt của Di Hân giúp cô dễ dàng bỏ qua mùa đông dù lạnh đến mấy, trong khi người ta ba bốn lớp áo dày cộm, còn cô thì cứ vô tư áo mỏng.

Nhìn thấy Di Hân, Sam như hổ vồ mồi. Nhanh chóng lao đến phía Di Hân, Sam ôm chầm lấy cô. Tốc độ của Sam nhanh và khủng bố đến nỗi làm Kỳ Tuyết đứng đằng sau Di Hân lảo đảo suýt ngã, may sao có một chàng trai lạ mặt nào đó đỡ lấy cô ấy.

“Ki Jong?” Di Hân đang bị Sam ghì chặt lấy, nhận ra có sự xuất hiện của người khác, cô ngạc nhiên quay lại phía sau nhìn chàng trai người Hàn vừa xuất hiện đã kịp đưa tay đỡ lấy thuộc hạ của mình.

“Amy, lâu mới gặp lại!” hắn mỉm cười tỏa nắng, gương mặt hoàn mĩ ấm áp, tỏa ra khí chất ôn hòa, dễ dàng thu hút người đối diện.

Ki Jong là một người bạn cô quen bên Mĩ trong một cần bị Sam lôi đi bar X. Lần đấy quả thực hơn phiền phức, với con người ngày ngày rúc mặt ở trong nhà như Di Hân chả thèm tiếp xúc với một ai, dĩ nhiên bước ra ngoài một cái là ngu ngơ như trẻ lên ba, chả biết gì về xã hội.

Đơn giản nhưng lại thâm độc, là một kẻ không nên trêu chọc nhưng lúc này tiếp xúc với người khác là lại vô cùng ngơ, giống như kẻ lần đầu được gặp con người. Di Hân là con gái, ai chả muốn chăm chút cho vẻ ngoài của mình một cách kĩ lưỡng nhất? Luôn muốn xuất hiện với vẻ ngoài hoàn hảo nhất? Cô tùy ý vớ lấy bộ jupisuit bó sát vào cơ thể tuyệt mĩ, kín đáo lại quyến rũ cùng đôi giày cao gót đế bằng, thản nhiên đến mức cuốn hút. Chỉ là cô chả thèm chăm chút gì cho vẻ bề ngoài của mình như Sam, gương mặt mộc với thần thái lạnh nhạt cùng mái tóc dài uốn sóng của cô xõa ra.

Giữa tiếng nhạc xập xình nhức óc, cùng ánh đèn mờ ảo, mùi hương ám muội của bar từ các cặp nam nữ đang vô tư âu yếm nhau ngay tại nơi công cộng. Di Hân trong lòng không thích, nhưng vì thua Sam trong một trò chơi chết tiệt, Di Hân cô bị Sam lừa bởi một kĩ xảo đơn giản, cuối cùng nhịn nhục rời đi cùng Sam trong sự khó chịu. Cái chủ nghĩa hoàn mỹ về mọi mặt như Di Hân bị Sam phá hủy trong phút chốc..

Cô ngồi trên toa VIP, cách phía dưới hẳn một bậc, xa rời cái không khí nhiễu loạn của vũ trường. Cái khí chất đế vương áp đảo mọi thứ, cô chả cần che dấu, cứ thế lạnh lẽo một mình chìm vào lớp băng ngàn năm lạnh lẽo của riêng cô, một lớp bảo vệ bất khả xâm phạm. Cô vĩnh viễn là vậy… vĩnh viễn như một lớp sương mù dụ hoặc lởn vởn trước trái tim của người khác mà đùa cợt.

Một cô gái với gương mặt đẹp vượt quá mức quy định cùng đôi đồng tử tím quỷ dị, lại đơn giản với khí chất bá đạo dễ dàng thu hút những kẻ cặn bã thèm hơi gái trong bar. Nhanh chóng xung quanh cô xuất hiện những kẻ không biết điều, làm phiền tới cô.

Chúng thốt ra những từ kinh tởm, ngỏ lời mời mọc Di Hân khiến cô rất khó chịu. Đôi mày thanh tú khẽ nhăn lại, biểu cảm ấy lại càng thu hút lũ người cặn bã kia hơn vì sau bao lần trên nói năng thô tục cô vẫn lạnh nhạt chả quan tâm, rốt cục cô cũng chịu để tâm tới chúng.

Di Hân tự kiểm điểm chính mình, tại sao cô lại để vệ sĩ bên ngoài chứ? Để họ ở đây có phải cô sẽ không bị phiền phức thế này không?

Với tính cách cao ngạo của cô, những kẻ tầm thường như thế tuyệt không xứng để Di Hân cô phải tránh ra, chúng mới là những kẻ phải biến nhưng cũng không thể ngồi đây mà để chúng tiếp tục làm phiền. Đi ra không được mà ngồi yên cũng chả xong, lúc này cô rơi với tình huống dở khóc dở cười.

Có một tên đầu trọc không biết điều định chồm lấy Di Hân, cô né gọn sang một bên, tránh khỏi cái bắp tay lông lá đáng ghê tởm của hắn. Điều đó khiêu khích sự thú vị của y đối với cô. Đàn ông Tây Âu rất to lớn lại có khí thế áp đảo khiến đối phương dễ dàng nhụt chí, cho rằng cô cũng sẽ vậy hắn nở nụ cười vô lại để lộ hàm răng vàng oạch do hút nhiều thuốc lá, nhất quyết lần này phải tóm lấy được con mồi bé nhỏ kia.

Nhưng rất tiếc, ước muốn không thành mà Di Hân chỉ dùng chút tiểu xảo, văng nắp chai rượu mà Sam vừa khui vào chân của hắn bằng một lực khá mạnh, khiến tên đầu trọc kia đang trên đà nhảy lập tức răng môi lẫn lộn. Tất cả chả còn nhìn thấy trời đất trăng sao gì.

“Được lắm cô em, không ngờ lại khó chơi như vậy!” hắn lóc cóc bò dậy, tức giận đến nghiến răng nhìn cô, quay qua lườm lũ đàn ông còn lại khiến chúng đang cười lăn lộn lập tức im bặt.

“Biến!” Di Hân khẽ nhíu đầu lông mày, giọng nói của cô bắn ra âm hàn.

Tên đầu trọc đó dường như là đại ca ở đây, tất cả thuộc hạ cùng hắn nghe Di Hân nói xong hắn ôm bụng cười một tràng. Nhìn cô bằng ánh mắt khinh bỉ pha chút dâm dục, hắn quay qua đám thuộc hạ, hất cằm về phía cô rồi ngồi xuống ghế, tận hượng tiếng nhạc đinh tai nhức óc của vũ trường.

‘Phịch’

Một tên nhóc có bộ răng hô ngã xuống, máu từ mi tâm hắn rỉ ra.

‘Phịch’

Tên môi sứt ngã xuống, mi tâm tiếp tục rỉ máu như tên nhóc kia.

Tiếng động đó nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người trong bar, tất cả đều kinh hoàng không dám động đậy gì, mùi máu tanh tưởi lập tức bốc lên, nhuộm một màu ghê tởm ở bar. Tiếng nhạc xập xình cùng cô nàng DJ tóc vàng nóng bỏng đã dừng lại, im lặng đến đáng sợ. Trong bar có nhiều thành phần, những con người sống trong tầng lớp tối tăm nhất của xã hội có, và dĩ nhiên họ sẽ không vì có hai người ngã xuống mà kinh sợ. Nhưng có cả những cô chiêu cậu ấm, hay những cô nàng anh chàng còn là học sinh lẻn trốn vào đây, hốt hoảng nhìn cảnh tượng đó, có tiếng la hét thất thanh, tiếp sau đó là sự hỗn loạn của mọi người có trong vũ trường. Ai nấy chứng kiến cảnh kia đều khiếp sợ, vội vã chạy thục mạng. Khỏi nói cũng biết tình trạng ở bar bây giờ khủng khiếp đến mức nào.

Án mạng xảy ra, cảnh sát sẽ bao vây nơi này sớm thôi. Những cô cậu thanh niên chạy đi đa phần là vì sợ hãi, còn lại là nếu lộ thân phận chưa đủ tuổi để vào bar chắc chắn sẽ bị tạm giam, lúc đó đến tai nhà trường hay ba mẹ thì rất phức tạp. Những kẻ làm trong xã hội dù không muốn nhưng cũng phải nhanh chóng rời đi, hòa nhập vào làn người hoảng loạn đang chạy ra khỏi bar.

Di Hân không có hành động gì, chỉ là bàn tay đang mân mê chiếc vòng bạc trên tay. Đôi đồng tử tím quỷ dị chăm chú theo dõi sự hỗn loạn kia, đáy mắt ánh lên tia phấn khích, khóe miệng kéo lên một nụ cười của tử thần, rõ ràng đây là quỷ bước ra từ địa ngục đẫm máu. Cả con người cô tỏa ra khí chất bá đạo của bậc đế vương, thế giới này chỉ mình cô thống trị!

Cả vũ trường im ắng, không có lấy một bóng người, cảnh vật xơ xác tiêu điều như vừa có cơn lốc tràn qua. Lại càng khiến luồng không khí lạnh lẽo hơn đến sởn gai ốc.

Sự ngông cuồng đến kinh dị từ Di Hân dọa những kẻ ngồi gần cô chết khiếp, tên đầu trọc lúc nãy trên trán đã lấm tấm mồ hôi, chân tay gần như rút hết xương cốt, cả người mềm oặt ra không dám di chuyển. Làm sao hắn không biết? Cô gái kia là bà chủ bí ẩn mà chưa bao giờ xuất hiện của chuỗi casino nổi tiếng hiện nay, hắn là thuộc hạ thân tính nhất cả bang chủ và thông tin từ người bạn làm trong casino đó. Hắn cũng từng nghe phong phanh về Di Hân, nhưng lâu rồi làm hắn quên béng đi mất. Ắt hẳn ở đây chả ai biết gì về vị này, nhưng hắn thì có chút kiến thức, dựa vào đôi đồng tử mờ ảo kia cũng đủ xác nhận lời bạn hắn rồi.

Bang chủ mà biết hắn chọc giận vào nữ thần của hắn, đảm bảo bang chủ không băm hắn ra thành trăm mảnh mới lạ.

Chết rồi… hắn vừa phạm phải tội tày trời!!!

“Đừng giết hắn, cô giết hắn ta chỉ mang lại phiền phức thôi. Hắn là cánh tay phải của bang chủ Roseblack.” Ngay lúc cô đang có ý định dẹp loạn hết mớ hỗn độn này, một giọng nói cực kỳ xa lạ vang lên gần cô, có ý tốt nhắc nhở. 

----

Ki Jong đã xuất hiện. Và Ki Jong và Sam sẽ xảy ra tiếng sét ái tình, tác giả tiết lộ cơ mật cho các độc giả ^^ sở dĩ Hân giới thiệu Ki Jong ở phần này là do phi vụ ở Wasedes này Ki Jong đóng vai trò rất quan trọng, nên Hân mất khoảng 2 chương để giới thiệu về nhân vật này nhé.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.