Tô Cẩm Lê vội mặc vào áo tắm dài, An Tử Yến lại lấy ra một cái bàn chải đánh răng tới, hỏi cậu: “Bàn chải đánh răng này có thể làm sạch vảy cá cho em không?”
Tô Cẩm Lê sửng sốt, nghĩ nghĩ rồi gật đầu.
“Lại đây đi.” An Tử Yến tiến vào bồn tắm ngồi xuống, “Để chứng tỏ anh không phải lưu manh, anh còn đi thay một chiếc quần bơi.”
“Vậy anh thái lát gừng làm cái gì?”
“Lát gừng đuổi hàn.”
Tô Cẩm Lê nghĩ nghĩ, vẫn là vào bồn tắm, ném áo choàng tắm ngồi xuống, nhanh chóng biến thành một con cá.
An Tử Yến nhìn con cá chép gấm vàng trong bồn tắm, đưa tay sờ vảy cá, không ngờ lại cảm thấy thật dễ chịu.
Sau đó, cầm bàn chải đánh răng, anh cẩn thận giúp Tô Cẩm Lê chải vảy cá.
“Dùng sữa tắm không?” An Tử Yến hỏi.
Tô Cẩm Lê gật đầu cá.
An Tử Yến lấy sữa tắm, ấn lên bàn chải đánh răng, sau đó ôm xác cá của Tô Cẩm Lê, nghiêm túc tiếp tục chải.
Này tuyệt đối là một loại thể nghiệm thần kỳ.
Ít nhất trong 23 năm nhân sinh trước đây của An Tử Yến, chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu một con cá.
Tô Cẩm Lê bị chải vẩy cá siêu sảng, thoải mái đến mức toàn thân cá vùng vẫy, đuôi cá tát An Tử Yến mấy cái.
An Tử Yến nhìn không nhịn được cười, hỏi Tô Cẩm Lê: “Em trạng thái này có thể nói chuyện không?”
“Có thể!” Tô Cẩm Lê trả lời, âm thanh khiến An Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tien-ca-koi-muon-ra-mat/2790758/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.