Tô Cẩm Lê không thể ăn được sau khi quay cảnh này.
An Tử Yến ngồi bên cạnh cậu sắp xếp tài liệu, anh cũng không có thời gian để ăn, điều này đối với An Tử Yến là bình thường.
Nhưng người tham ăn lại ăn không được đúng là rất kỳ quái.
“Làm sao vậy?” An Tử Yến vẫn nhận ra Tô Cẩm Lê có gì đó không ổn, chủ động dò hỏi.
“Em suy nghĩ, nếu em thật sự đụng phải loại tình huống này nên làm gì bây giờ, cảm giác buồn bã và bất lực thật tồi tệ.”
“Trong phim không phải có vai chính vì Thế tử gia rửa sạch oan sâu sao?” An Tử Yến trả lời.
“Nhưng nếu chúng ta thì sao?”
An Tử Yến quay đầu nhìn Tô Cẩm Lê, thấy cậu rất nghiêm túc, anh hoài nghi Tô Cẩm Lê là thật sự nhập diễn, đến bây giờ còn chưa ra được, vẫn đắm chìm trong cảm giác đó.
Tô Cẩm Lê vẫn không thể thoát khỏi cảnh diễn, trong lòng vẫn phẫn nộ vì bị cả thế giới khinh nhục.
Lúc này, Hồ Đằng đi tới, trên tay cầm một cái túi, từ trong đó lấy ra mấy hộp đồ ăn mang đi: “Trợ lý của tôi đi mua, đều là những món ăn nổi tiếng gần đây, mua luôn cho các cậu một phần.”
An Tử Yến đột nhiên chỉ vào Tô Cẩm Lê nói với Hồ Đằng: “Tiểu tử này nhập diễn.”
“Ừm, cảnh vừa rồi quay rất tốt.”
“Không phải, em ấy không thể ra được.”
Hồ Đằng dừng một chút, nhìn Tô Cẩm Lê.
Tô Cẩm Lê lập tức điều chỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tien-ca-koi-muon-ra-mat/2790500/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.