Nhất Hạ sậu tỉnh, hỗn hỗn độn độn.
Y thật khó chịu.
Toàn thân trên dưới, bao gồm đầu óc đều rất khó chịu. Nửa người dưới của y hoàn toàn không còn tri giác.
Đừng nói động chân một chút, ngay cả eo đều cảm giác giống như đã biến mất.
Y căn bản không thể động đậy, đôi mắt cũng vô pháp mở hoàn toàn, mê mê ngốc ngốc, cũng nhớ không nổi đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết là mình đang nằm, chỉ cảm thấy bên người có người, đầu óc lại nghĩ như thế nào, đều phát không ra lực, tay y ý đồ nắm chặt, y muốn cầu cứu, muốn xác nhận, nhưng là ý thức lại từng bước một đi xa, sức lực từ nhược đến vô, thực mau, người lại ngủ thiếp đi.
Lại tỉnh, vẫn là đêm tối. So sánh với lúc trước, Nhất Hạ đã năng động hơn.
Y mệt mỏi quá, toàn thân mệt mỏi, cảm giác không đứng dậy được.
Y hơi hơi mở mắt ra, lại nhắm lại, ánh đèn mờ nhạt đầu giường đâm vào đôi mắt y đến đau nhức, đầu rất đau, mày gắt gao nhíu, khó chịu cực kỳ.
Nhất Hạ cho rằng mình là bị say rượu nghiêm trọng.
Y không biết, mình đã ngủ một ngày một đêm. Hiện tại, đã là ngày buổi tối hôm sau.
Đồng hồ báo thức nơi mép giường từng giây từng giây đi tới, Nhất Hạ mơ hồ nghe được từ phòng khách truyền đến tiếng TV, trên tay sờ đến nhiệt độ cơ thể ấm áp, đôi mắt chậm rãi mở ra.
Y phát hiện bên trái y có một người.
Trong lòng vô cùng kinh ngạc, người hơi hơi lui về bên còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-phai-ga/1284178/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.