Bốn chữ một hồi quen biết, Cố Gia liền ở lại chỗ Nhất Hạ.
Nguyên lai Nhất Hạ ở ngay nhà trệt trong khuôn viên trường.
Hai cửa sổ cũ nát bằng gỗ, một cái đầy bụi hướng ra đường, một cái hướng về phía cổng lớn của trường học.
Trong phòng chỉ có một bàn đọc sách, một cái bàn ăn nhỏ, hai cái ghế cùng một cái giường. Không có phòng tắm, không có phòng bếp, đến một căn phòng riêng cũng không có.
Nền bằng đất đen, trong phòng có mùi mốc nhàn nhạt, đây là kiểu nhà cũ đặc sắc, Cố Gia vốn không cảm thấy gì, nhưng sau khi hắn bước vào, đột nhiên liền cảm thấy mình lớn lên quá cao lớn.
Cửa đã thấp hơn đầu không nói, hai đại nam nhân đứng ở trong phòng, miễn cưỡng xoay người cũng khó, Cố Gia mày nhíu chặt lại, nói: “Anh ở chỗ như thế này sao?”
Nhất Hạ không trả lời.
Từ từ phố lớn có nhà riêng lại là một lão thần trong công ty, lại đến thôn xóm nhỏ mốc meo ở trong căn nhà trệt nhỏ làm thầy giáo quèn, Nhất Hạ minh bạch Cố Gia kinh ngạc, nhưng Nhất Hạ không nghĩ đáp lại hắn vấn đề này.
“Tôi buổi tối hôm nay ngủ chỗ nào?” Giường là giường đơn, Cố Gia hỏi.
Nhất Hạ xoay mặt nhìn về phía hắn. Cuối cùng, Nhất Hạ chỉ chỉ giường: “Ngủ trên giường……”
Nhất Hạ định nói là mình có thể đem giường nhường cho hắn, mình tìm hai ghế bắc lại ngủ một đêm, nhưng Cố Gia không chờ y nói xong, liền gật đầu: “Được.”
Học sinh nhỏ tuổi nên tan học sớm, không bao lâu, trường học liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-phai-ga/1284166/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.