Nhất Hạ sửng sốt. Nhất Hạ cảm thấy kỳ quái, hỏi: “Quen biết?”
“Không quen biết.” Cổ Nhạc phủ nhận.
“Vậy ngươi tìm hắn làm cái gì?”
“Cầu hôn a.” Cổ Nhạc cười đến thực không đứng đắn, nói ra chọc đến Nhất Hạ liếc cậu.
Thẩm Võ cũng vui vẻ. Hắn nghe thấy tiếng di động, cầm lấy di động nhìn xuống, đối Cổ Nhạc: “Thích nói giỡn ~”
Thẩm Võ nghe điện thoại, đi dép lào lạch cạch lạch cạch chạy ra ngoài.
Chỉ còn lại một mình Nhất Hạ với Cổ Nhạc, Nhất Hạ nhìn chằm chằm cậu, càng khẩn trương.
“Không cần nhìn tôi như vậy, làm như vậy khiến tôi nổi lên một chút muốn……” Cổ Nhạc ghé sát vào Nhất Hạ nhỏ giọng: “…… Cường bạo anh.”
Mặt Nhất Hạ lập tức đổi màu.
Nhất Hạ hoảng sợ thu hồi ánh mắt, muốn tránh xa Cổ Nhạc, Cổ Nhạc lại càng siết chặt, không cho y tránh ra.
“Còn đau hay không?” Thanh âm Cổ Nhạc tựa như đang vỗ về tình nhân, ôn nhu nhỏ nhẹ.
Nhất Hạ không muốn để ý đến cậu, khởi tay muốn tránh ra, lại bị Cổ Nhạc đẩy ngã, đè ở trên giường.
“Cậu muốn làm gì?” Nhất Hạ kinh hoàng.
Cổ Nhạc thấy y như vậy, cảm thấy thú vị, hé môi, lại làm bộ đáng thương, lại nhịn không được cười, nói: “Không cần như vậy sao, có câu nhất dạ phu thê bách nhật ân*, huống chi chúng ta còn ngủ bên nhau ~ nhiều buổi tối như vậy, anh sao lại có thể tuyệt tình đối với tôi như vậy?”
*một đêm chung chăn gối suốt đời yêu thương
Cái gì mà ngủ bên nhau nhiều buổi tối?!
Nhất Hạ thiếu chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-phai-ga/1284098/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.