Một giấc này, ngủ đến trời tối.
Thời gian ăn cơm đều chưa từng có người tới quấy rầy, thẳng đến không trung “Oanh” một tiếng sấm, lúc này mới đem Nhất Hạ bừng tỉnh.
Trong phòng không bật đèn, TV còn mở, ánh sáng hữu hạn đang không ngừng biến hóa, y cả người mê mang, khởi khuỷu tay nhẹ nhàng đụng phải người nằm bên cạnh, tay có điểm đau, cậu thanh âm khàn khàn, thấp giọng hỏi: “…… Mấy giờ?”
Nhất Hạ đợi không được phản ứng.
Tay y từ trong chăn thò ra, sờ sờ bên người: “…… Kỷ Hạo?”
Nhất Hạ thật sự đợi không được phản ứng.
Nhất Hạ mơ mơ màng màng ngồi dậy.
Y nhìn chung quanh thật lâu, lúc này mới đột nhiên nhớ tới mình hiện tại ở đâu.
Nhất Hạ khẩn trương quay đầu nhìn về phía Cổ Nhạc.
Cổ Nhạc hai mắt nhắm nghiền, còn đang ngủ.
Nhất Hạ thở ra một hơi, bò dậy, vào phòng tắm.
Không nghĩ, tới khi y đi ra, Cổ Nhạc đã dậy.
Cổ Nhạc đang ngồi ở trên giường xem TV.
Cả người cũng mê mê mông mông, tựa như hài tử mơ hồ, chỉ cần dùng ngón tay chọc một cái liền sẽ ngã xuống.
Nhất Hạ nhìn cảm thấy thực buồn cười.
Bởi vì, Cổ Nhạc này cùng trước kia cho y cảm giác hoàn toàn không giống nhau.
Trước kia Cổ Nhạc luôn tươi cười thân thiết. Nhưng là trong mọi việc đều rất cường ngạnh. Bề ngoài năn nhã một bước cũng không nhường, thậm chí còn mang theo một chút tàn nhẫn, làm người khác có đôi khi nhịn không được đề phòng cùng sợ hãi.
Hiện tại nhìn qua cảm giác hoàn toàn không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-phai-ga/1284090/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.