Lại qua một ngày, trời đã không còn mưa.
Bên ngoài mặt cỏ xanh biếc được cọ rửa qua lấp lánh sương, Nhất Hạ nhìn rất thích, định ra ngoài đi dạo, quay đầu lại nhìn Cổ Nhạc đang xem TV, định mời cậu, lại do dự.
Muốn hay không kêu lên cậu cùng đi?
Nhất Hạ cảm thấy nếu mở miệng mời lại rất quái lạ.
Bởi vì y mấy ngày nay đều ở nơi này, kỳ thật hai người cũng chưa nói được mấy câu.
Nhất Hạ nghĩ nghĩ, lấy báo đặt trên tủ đầu giường đi ra ngoài.
Cổ Nhạc hai mắt nhìn chằm chằm TV, nhìn không chớp mắt, căn bản là không quan tâm Nhất Hạ đi đâu.
Nhất Hạ nhìn, lông mi nhẹ động, y lấy tay nhấn chốt khóa, nhẹ nhàng, đóng cửa lại.
Nhất Hạ đi đến phòng đọc báo.
Kỳ thật sách báo không cần Nhất Hạ đặc biệt lại đây đọc.
Trong phòng có thực đơn máy tính, mỗi cơm muốn ăn cái gì, muốn đọc cái gì, đều có thể nhấn nút chọn, sẽ có người đưa đến tận trong phòng.
Nhất Hạ xuất hiện, làm nhân viên quản lý sách báo có chút kinh ngạc, Nhất Hạ trả lại mấy tờ báo, mượn sách khác, hướng dưới lầu đi xuống.
Mà viện rất lớn, chung quanh một màu xanh biếc, là viện dưỡng thiên nhiên đi.
Nơi nơi đều có người đi qua đi lại.
Hai ba người thành một nhóm, phỏng chừng cũng giống Nhất Hạ, cảm thấy nằm mãi không được, ra tản bộ.
Nhất Hạ muốn tìm chỗ ngồi.
Nhưng mà trong viện ghế gỗ cùng ghế đá đều bị ướt, Nhất Hạ không cầm khăn giấy ra ngoài, thật vất vả tìm một chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-phai-ga/1284089/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.