Tác dụng của thuốc rất mạnh, đầu nàng chỉ vừa đặt vô gối, đã ngủ mất rồi.
Phó Cảnh Ngộ còn chưa đi, không thể tin được nàng lại nhanh như vậy đã ngủ rồi.
Tự tay hắn giúp nàng đắp chăn lại, lại chỉnh nhiệt độ của máy điều hòa cao hơn một chút, mới đóng cửa lại rời đi.
Trên đường trở về Châu Giang, Diệp Phồn Tinh ngủ suốt quãng đường đi.
Nàng ngủ mê man, trong phút chốc, đầu lệch qua một bên, trực tiếp dựa lên bả vai của Phó Cảnh Ngộ
Phó Cảnh Ngộ là người không thích người khác đụng vào mình, đang chuẩn bị đưa tay đẩy nàng ra, tay mới vươn ra được một nửa, lại dừng lại, lấy tay về.
Điện thoại từ Phó gia ở bên kia, hết cuộc gọi này tới cuộc gọi khác gọi tới.
Phó Cảnh Ngộ muốn trở về nhà, người trong nhà đều rất vui mừng, trên đường bọn hắn về gọi liên tiệp mấy cuộc điện thoai, hỏi bọn hắn đã tới đâu rồi.
từ khi Phó Cảnh Ngộ xảy ra chuyện, người trong nhà đều quan tâm hết mức đến hắn.
Phó Cảnh Ngộ nghe điện thoại, nghe được âm thanh của Phó Linh Lung trong, “Cảnh Ngộ, bọn em bao giờ đến nơi?”
Phó Cảnh Ngộ cau mày, “Đây đã là cuộc thiện thoại thứ ba rồi đó.”
Phó Linh Lung cười một tiếng, “Chị đây không phải quan tâm đến cậu sao! Nhanh chóng trở lại, chúng ta đều chờ cậu đấy!”
“Làm ồn”\
“Được rồi, không quấy rầy cậu nữa. Chị đây cúp máy trước.” Biết người em trai này tính khí khó chịu, Phó Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-nhe-nhang-hon/2670334/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.