Tưởng Sâm đang cùng Phó Cảnh Ngộ báo cáo công việc, "Có một công ty nhỏ mới vừa thành lập không lâu, đã gửi email cho ngài, hy vọng ngài có thể tài trợ công ty bọn họ. Tôi đã xem qua công ty bọn họ, cũng chính là mấy người sinh viên đại học thành lập vui đùa một chút. Ngài muốn nhìn một chút sao?" 
"Đem lại cho tôi nhìn xem một chút đi!" 
Diệp Phồn Tinh xách bao lớn bao nhỏ từ bên ngoài đi vào, thấy một màn như vậy, a di ở trong nhà vội vàng đi tới, "Diệp tiểu thư, cô làm sao mua nhiều đồ như thế?" 
"Tôi nhìn đều thấy nấu sẽ rất ngon, liền không nhịn được." Có chút rau cải tươi, còn có chút trái cây, chính là quá nặng, mệt chết cô. 
Cô đem đồ toàn bộ để xuống, ngồi ở một bên thở mạnh, Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy bộ dạng mệt mỏi của cô, cái lý do mua đồ, thật đúng là phù hợp bản tính ăn nhiều của cô. 
Nghỉ ngơi đủ rồi, Diệp Phồn Tinh đi vào trong phòng bếp nói với a di: "A di, buổi tối để tôi làm cơm, bác nghỉ ngơi đi!" 
"Cô làm à?" A di nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, tràn đầy hoài nghi. 
Diệp Phồn Tinh có chút không vui, "Ta nấu cơm thì ăn rất ngon đây! Có phải là hay không, Tưởng tiên sinh?" 
"Ừm." Trước đây Diệp Phồn Tinh làm ở biệt thự, Tưởng Sâm rất thích tài nấu nướng của cô, vượt qua kiểm tra rồi thuê cô. 
Được Tưởng Sâm khẳng định, a di cũng yên tâm một chút. 
Nhưng mà, buổi tối, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-nhe-nhang-hon/2670301/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.