Lãnh Giác phỏng chừng dù mình có nói như vậy, Tiểu Vũ cũng sẽ cảm thấy chính mình đang nói giỡn.
Có người nào sẽ tin tưởng một người xa lạ đối với mình sinh ra tình cảm mến mộ chứ?
Nhưng nhìn Tiểu Vũ như vậy, tâm hắn lại phi thường không đành lòng. Hắn không hy vọng Tiểu Vũ lộ biểu tình gì ngoài vui vẻ. Nhìn biểu tình Tiểu Vũ Vui vẻ, tâm tình hắn cũng sẽ tăng lên. Nhưng hiện tại hắn nên như thế nào hướng Tiểu Vũ giải thích đây?
Thời điểm Lãnh Giác rối rắm nghĩ như thế nào giải thích, liền cảm giác được người trong lòng vặn vẹo. Cái này làm cho Lãnh Giác lập tức bừng tỉnh, sau đó nhìn về phía Lăng Vũ, hỏi.
"Làm sao vậy Tiểu Vũ? Có phải nơi nào không thoải mái?"
Lãnh Giác hỏi làm Lăng Vũ hơi run rẩy một chút, rũ xuống mi mắt, sau đó nhẹ giọng nói một câu:
"Không có việc gì!"
Lăng Vũ trả lời làm Lãnh Giác càng thấy không yên ổn. Hắn biết Tiểu Vũ hiện tại khẳng định vì ảnh chụp mà tức giận, bằng không thái độ cũng không biến đổi nhanh như vậy.
"Cái kia...... Tiểu Vũ...... tôi...... Cái ảnh chụp......"
Lãnh Giác muốn thử giải thích, nhưng lại phát hiện mình thật sự không biết nên mở miệng như thế nào.
Mà Lăng Vũ nghe Lãnh Giác nhắc tới ảnh chụp, lập tức nín thở nghe Lãnh Giác nói lời kế tiếp. Kết quả lại có chút thất vọng, Lãnh Giác thế nhưng không có nói tiếp.
Chẳng lẽ bởi vì chột dạ cho nên không dám thừa nhận sao?
Lăng Vũ không muốn nhiều lời.
Kết quả cũng sẽ không khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngu-lang-chien/1769907/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.