“Đúng rồi, Tiểu Nặc ca, anh còn chưa có ăn cơm! Em hiện tại đi nấu cơm! Anh đợi nha!”
Bị Lăng Nặc xem có chút không được tự nhiên, Lăng Vũ liền tìm đề tài giảm bớt tình huống không thoải mái. Nói xong, Lăng Vũ liền nỗ lực đứng lên, sau đó đi hướng phòng bếp.
Hôm nay Tiểu Nặc ca lần đầu tiên đến nhà chơi, mặc kệ thế nào, mình cũng phải chiêu đãi tốt!
Tuy rằng mình tay nghề nấu nướng không phải thực tốt, nhưng hiện tại mình cũng không có khả năng đi ra ngoài. Dù sao tủ lạnh có đồ ăn Tiêu Tiêu chuẩn bị rất phong phú, dùng để chiêu đãi khách vẫn là dư dả. Chỉ hy vọng Tiểu Nặc ca không ghét bỏ thì tốt rồi!
Nghĩ như vậy, Lăng Vũ liền yên tâm đi vào phòng bếp. Nhưng khi Lăng Vũ vừa bước đi tới phòng bếp, phía sau liền truyền đến giọng Lăng Nặc.
“Không cần! Anh đã ăn rồi. Em không phải không thoải mái sao? Vậy nghỉ ngơi đi. Sao anh có thể để người bệnh nấu cơm cho mình ăn chứ? Thật ra em muốn ăn thì nói anh có thể vì em phục vụ!”
Lăng Nặc cười nói với Lăng Vũ, sau đó còn dò hỏi Lăng Vũ ăn gì hay không.
“À! Em đã ăn rồi! Anh xem, anh tới nơi này cũng không có chuẩn bị cái gì, thật bạc đãi khách! A…”
Lăng Vũ xin lỗi Lăng Nặc, sau đó lại về ngồi trên sô pha. Hai người lại bắt đầu hàn huyên chuyện mấy năm nay phát sinh, cùng với tình trạng hiện tại. Đại khái qua một giờ, Lăng Nặc giơ tay nhìn nhìn đồng hồ, phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngu-lang-chien/1769879/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.