Ting toong...
Đang ngủ, Lăng Vũ cảm giác được chuông cửa vang lên, chỉ là bất hạnh bản thân quá mệt nhọc, cho nên trực tiếp bỏ qua tiếp tục ngủ, thầm nghĩ.
Trong nhà dù sao cũng còn có Tiêu Tiêu mà! Không cần phải chính mình đi mở cửa!
Nghĩ như vậy, Lăng Vũ tiếp tục an tâm ngủ. Nhưng tiếng chuông phiền phức không ngừng tràn ngập trong tai Lăng Vũ. Làm cho Lăng Vũ muốn bỏ qua cũng không được, vì thế cất giọng khàn khàn hô to.
“Tiêu Tiêu, có người tới! Mau đi mở cửa!”
Không động tĩnh…
Lăng Vũ tiếp tục kêu:
“Tiêu Tiêu, Tiêu Tiêu, có người tới…”
Bỗng nhiên nhớ tới khi ngủ mơ màn Tiêu Tiêu đã nói có việc muốn đi ra ngoài một chuyến, cho nên hiện tại Tiêu Tiêu cũng không ở nhà.
Chẳng lẽ là Tiêu Tiêu đã trở lại?
Ý thức được tình huống, Lăng Vũ tức khắc không ngủ nữa, lập tức từ trên giường bò dậy, trong lòng nói thầm.
Tiêu Tiêu sao như vậy, ra cửa mà không mang theo chìa khóa!
Nhưng tựa hồ đã quên một chuyện…
“Ui!”
Động tác quá mức dùng sức, tức khắc tác động đến chỗ phía sau chịu tàn phá, làm Lăng Vũ rên một tiếng. Lại chậm rãi xuống giường, sau đó đỡ tường đi ra khỏi phòng đến cửa.
Xác thật là dịch chuyển từ từ. Bởi vì giờ phút này Lăng Vũ cũng không có thể lực, cho nên chỉ có thể chịu đựng đau đớn lê đôi chân sắp xụi lơ bước đi, chậm rãi hướng đến cửa.
Chuông cửa còn tiếp tục vang lên, làm Lăng Vũ có chút sốt ruột nhanh chóng di động tới.
Rốt cuộc đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngu-lang-chien/1769878/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.