Tuy rằng hiện tại biểu tình của Bách Tiêu không vui. Nhưng Tiêu Tiêu hỏi, Lăng Vũ vẫn muốn trả lời.
"Nếu đã đi ra ngoài, cũng không thể nhanh như vậy đã trở về, ba mẹ sẽ lo lắng. Cứ ở tại đây tìm một công việc thôi!"
Lăng Vũ chậm rãi trả lời, sau đó quay đầu, xuyên qua cửa kín nhìn cảnh vật đường phố bên ngoài.
Nghe được câu trả lời của Lăng Vũ, trong lòng Bách Tiêu lập tức nhảy lên một tia hy vọng. Sau đó hắn lại hưng phấn nhìn về phía Lăng Vũ, rồi lại không dám biểu lộ cho thấy cảm xúc quá mức tăng vọt của chính mình. Nhưng hai mắt lóe lóe sáng vẫn không cách nào che giấu.
Bởi vì Lăng Vũ vẫn luôn nhìn ra bên ngoài đường phố, cho nên đã bỏ lỡ khoảnh khắc Bách Tiêu lộ ra biểu tình vô cùng hưng phấn.
Mà Bách Tiêu bị đường nét tuyệt đẹp ở góc nhìn nghiêng trên khuôn mặt người trước mắt hấp dẫn.
Khuôn mặt gầy gầy dưới ánh đèn chiếu rọi có chút ma mị khác thường, làm người nhìn nhịn không được nhìn nhiều vài lần.
Ngón tay thon dài chống cằm, lẳng lặng nhìn bên ngoài đường phố. Bộ dạng an tĩnh mang theo một loại cảm giác hư ảo thoát ly trần thế. Làm người ta thấy có chút không chân thật, nhưng rồi lại có loại cảm giác thực thư thái.
Tay không tự giác duỗi về phía trước, muốn đụng vào gương mặt tuyệt mỹ kia, nhưng khi sắp tiếp cận lại rụt trở về. Bộ dáng như là đang làm một chuyện xấu, rồi sau đó lại chột dạ rụt tay trở về.
Bách Tiêu thật cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngu-lang-chien/1769780/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.