Nhìn không trung dần dần tối đen.
Ban ngày ồn ào vào giờ phút này cũng chậm rãi yên tĩnh xuống.
Một dãy tòa nhà ký túc xá trùng trùng bắt đầu sáng ánh đèn.
Tuy rằng nhìn không thấy ánh đèn neon lóa mắt trong nội thành, nhưng từ không trung có thể thấy một vùng ánh sáng chiếu lên trời.
Hiện tại đường phố nội thành đã bắt đầu sáng ánh đèn đường.
Những khách sạn bên đường, cùng một ít nhà hàng quán bar xa hoa, chỗ ăn chơi cũng đều mở cửa. Ánh sáng bảng hiệu lấp lánh hấp dẫn sự chú ý của người đi đường.
Thu hồi suy nghĩ, Lăng Vũ quay lại.
Có lẽ là đứng một hồi lâu nên thời điểm xoay người, chân có chút tê liệt không chịu nổi, mà thiếu chút nữa đã khụy xuống.
May mắn có tay vịn của giường đỡ lấy.
Nhìn Bách Tiêu nằm ngủ trên giường còn chưa có tỉnh lại, Lăng Vũ bất đắc dĩ lắc lắc đầu, sau đó cúi xuống dùng giọng ôn nhu đánh thức người còn đang ngủ say.
"Tiêu Tiêu, nên dậy rồi, chúng ta còn phải đi ra ngoài ăn một chút gì đó!"
Trong khi đang ngủ say, Bách Tiêu cảm giác bên tai truyền đến một âm thanh rất êm ái. Hắn chậm rãi tỉnh lại.
Mở hai mắt nhắm chặt ra, liền thấy được khuôn mặt xinh đẹp của Lăng Vũ phóng đại gần kề, làm Bách Tiêu dại ra một chút.
Nhìn thấy bộ mặt Bách Tiêu dại ra, Lăng Vũ đột nhiên cười khẽ.
Cảm giác được bên tai có tiếng cười, Bách Tiêu lập tức từ trong ngây dại bừng tỉnh.
Nhìn Lăng Vũ cười vô cùng sáng lạn, Bách Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngu-lang-chien/1769779/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.