“Anh đang bực mình à?” Vĩnh Trình nghiêng đầu đặt y ở dưới thân, cúi đầu ngửi mùi sữa tắm thơm ngát nhàn nhạt trên người y, “Cái dạng này của anh khiến tôi rất thích, nếu có thể làm nũng với tôi được thì tốt rồi.”
Vĩnh Trình tiến qua.
“Tôi cũng không phải đàn bà.” Lâm Mộ Thiên nở nụ cười.
Y vốn nghĩ đẩy đầu Vĩnh Trình ra, vừa vươn tay, cổ tay lại bị gắt gao bắt lấy, bị hôn trở tay không kịp. Đồng thời, hai chân bị tách ra, một vật thể lửa nóng cứng rắn chậm rãi tiến vào thân thể y, dục hỏa không lâu mới vừa phóng thích qua kia dần dần bị khơi mào; y nghiêng đầu, nắm chặt sàng đan dưới thân.
Vĩnh Trình nhìn thấy bộ dạng Lâm Mộ Thiên ở dưới thân mình dần dần bị tình dục bao phủ, Vĩnh Trình liền yêu thích không buông tay vuốt ve thân thể y, dẫn tới người dưới thân một trận run run.
“Ở nơi này làm, có được không?” Vĩnh Trình vươn đầu lưỡi xẹt qua cổ y, hôn lên hai má y, đầu lưỡi mềm mại kia bồi hồi ở trên môi y, “Đổi hoàn cảnh một chút kỳ thật cũng không tồi, anh xem nơi này nhiều phong cách cổ xưa như vậy, tôi cảm thấy rất thích hợp với anh.” Vĩnh Trình hôn mặt y một cái, khóe miệng hiện lên tươi cười, cũng kéo chăn qua, bao trùm thân thể hai người lại.
Vĩnh Trình cũng biết nam nhân Lâm Mộ Thiên này kỳ thật rất thẹn thùng, tuy y chưa bao giờ nói nhưng từ vẻ mặt của y, từ sắc mặt đó có thể thấy được.
Lâm Mộ Thiên nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngo-thuong-lang/1283584/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.