“Nhà tổ chức là bạn của tôi, họ muốn tôi đến cắt băng.” Thư Diệu cười thật ôn nhu, hắn không ngại ngùng ôm chầm thắt lưng nam nhân, hướng tới rất nhiều phóng viên mỉm cười, “Chụp cho chúng tôi một tấm, phải chụp đẹp chút.”
Đây chính là thời cơ của các phóng viên, đêm nay tâm tình Thư Diệu rất tốt nên đã thỏa mãn các loại yêu cầu của phóng viên. Nam nhân lúc nào cũng đều bị vây dưới sự “bảo hộ” của hắn, hai người tựa như bạn tốt lâu ngày gặp mặt vậy, tán gẫu rất vui vẻ. Nam nhân rất vui với việc nhận sự ôn nhu của Thư Diệu, cũng rất cao hứng vì ở trong những trường hợp nhàm chán này gặp được người quen.
Ánh sáng nhiều màu, âm nhạc du dương, ánh đèn xung quanh dần dần mờ đi. Cùng với vũ khúc tao nhã, trên sân nhảy có người bắt đầu dập dìu theo những vũ điệu. Nam nhân đoan trang đứng ở một bên, lẳng lặng thưởng thức đám người đang nhảy trên sân nhảy còn Thư Diệu vẫn đang bồi ở bên cạnh y. Tuy rằng đôi lúc có vài vị nữ sĩ tới mời bọn họ khiêu vũ nhưng đều bị họ lễ phép từ chối.
“ Anh không khiêu vũ sao?” Thư Diệu nhấm nháp champagne, hỏi nam nhân.
Nam nhân chậm rãi lắc đầu, mặt lộ vẻ khó xử: “Kỳ thật tôi không biết nhảy, trước kia lúc ba tôi còn sống, ông rất phản đối việc nam nhân khiêu vũ.”
“ Vậy sao?” ánh mắt nhu hòa của Thư Diệu dừng ở trên mặt nam nhân, hắn có chút kinh ngạc. Nam nhân chưa bao giờ ở trước mặt hắn nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngo-thuong-lang/1283547/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.