Sữa theo khóe miệng chảy ra, Lâm Việt hôn một đường theo vệt sữa kia. Thẳng đến khi Lâm Việt dùng miệng từng ngụm từng ngụm bón nam nhân uống sữa xong, hắn mới buông nam nhân ra, để cho y nằm xuống ngủ.
Hắn cứ như vậy im lặng ôm nam nhân, trong phòng không bật đèn. Lâm Việt ngủ không được, hắn ôm nam nhân, thuận thế tiến sát thân thể nam nhân, ở bên tai y nói: “Tuần sau anh phải ra nước ngoài tham dự liên hoan phim rồi, vậy là hai tuần này em không được thấy anh.” giọng hắn rất nhẹ, lại rất bất đắc dĩ.
“ Vậy thì thế nào?” Nam nhân mơ mơ màng màng hỏi hắn, giọng nói nồng đậm, cũng sắp đi vào giấc ngủ.
“Lần này em không thể cùng anh đi, bên này em còn có chuyện chưa làm thỏa đáng.”
“ Uh……” giọng nam nhân đã muốn mơ hồ.
“Còn có……” Tối đó, Lâm Việt ôm nam nhân nói rất nhiều, nhưng nam nhân lâm vào buồn ngủ mơ hồ không có cẩn thận nghe. Y chỉ biết là Lâm Việt ở bên cạnh y không ngừng nói, y chỉ nghe thấy mấy từ “Thật xin lỗi”.
Sau đêm đó, thái độ nam nhân đối với Lâm Việt có t chuyển biến tốtmột chú, ít nhất không khiến cho Lâm Việt có cảm giác nam nhân hoàn toàn hờ hững đối với hắn. Một tuần trước khi liên hoan phim khai mạc, trong nước có một bữa liên hoan lớn, là một ngôi sao nổi tiếng, Lâm Mộ Thiên đương nhiên cũng được mời tham dự.
Ngoài hội trường dừng rất nhiều xe hơi nhãn hiệu nổi tiếng, quanh thảm đỏ chen chúc đầy fan, phóng viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngo-thuong-lang/1283546/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.