Rác rưởi....
Hai chữ độc ác này, thương tổn nam nhân thật sâu, xuyên vào trái tim, hắn không phải, hắn không phải...
Lâm Việt giơ tay lên, một cái tát vang lên.... Nhiên Nghị bị một tát làm bừng tỉnh.
Thư Diệu sững sờ, nam nhân hốt hoảng.
Ai cũng không nghĩ Lâm Việt sẽ hành động như vậy, cậu rút tay lại, sắc mặt không tốt lắm nói: "Cậu rửa miệng sạch sẽ một chút!"
Thư Diệu ôm lấy nam nhân, nhẹ nhàng vỗ lưng nam nhân, giống như an ủi, thấy Nhiên Nghị bị Lâm Việt tát một cái, trong lòng thấy rất tốt, Nhiên Nghị là kẻ thiếu bị giáo huấn mà.
"Tao rửa sạch miệng hả?" Nhiên Nghị cười lạnh, đẩy Lâm Việt một cái không cam lòng nói: "Mày chỉ biết đóng vai người tốt? Mày mang Lâm Mộ Thiên về còn không muốn thượng hắn thôi, hắn chẳng qua là công cụ tiết dục của mày! Mày đối hắn tốt thật hả?! Mày có coi hắn là người sao?! Vuốt lương tâm nói đi, mày có tư cách nói với tao những lời này hả?!"
Lửa giận thiêu đốt khí thế sắc bén của Nhiên Nghị, khiến cho mọi người yên lặng, Lâm Việt cùng Thư Diệu chỉ có thể bất động nhìn y, nam nhân cúi đầu, ai cũng không thấy rõ vẻ mặt của hắn.
Đúng vậy...
Nhiên Nghị nói rất đúng...
Lâm Việt rốt cục có tư cách gì chỉ trích y!
"Đừng nói nữa." nam nhân vùi đầu vào giữa hai chân, ngăn mọi người lại, hắn đưa tay lấy quần áo bên giường bắt đầu mặc vào.
Nhiên Nghị không để ý tới ngăn cản của nam nhân, cười nhạo nhìn Lâm Việt, cũng thân thủ chỉ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-ngo-thuong-lang/1283521/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.