Đồng chí Lão Dương dở khóc dở cười, đành phải nỗ lực cùng người yêu phối hợp. Có lẽ cuộc thi thật sự rất mệt, thế nên Tiểu Hàn chỉ muốn Lão Dương một lần. Sau đó vừa ôm Lão Dương, vừa tố khổ, nói rằng một tháng vừa rồi phải học phụ đạo vất vả thế nào, vì không muốn phụ lòng của gã mà phải chăm chỉ bao nhiêu.
Đồng chí Lão Dương tỏ vẻ an ủi “Bạn nhỏ ngoan nào, nghỉ hè, thúc thúc mang con ra ngoài chơi nhé!”
Bạn nhỏ Tiểu Hàn nghe thế thì cười đến là vui vẻ, rồi đột nhiên nghiêm túc mà nói “Anh định đăng ký vào đại học A, hoặc là đại B?” Nếu lần này trình độ phát huy bình thường, cậu rất có thể là đỗ.
Dương Lập nghĩ nghĩ “Hai trường này đều là trọng điểm cả, hơn nữa, ban khoa học tự nhiên trong này rất có tiếng, anh lựa chọn cũng chẳng lạ gì”
“Nguyên nhân không phải chỉ mỗi thế thôi đâu” Hàn Thiếu Hoa cười nói “Quan trọng là… Có em ở đây, thế nên anh nhất định phải học chỗ đó, như thế còn có thể gần em hơn chút”
Dương Lập sửng sốt, trong ngực như có một gì đang căng lên.
“Cho nên, anh thấy lần này chọn trường đơn giản lắm, chỉ cần học một trong hai trường đó là được. Lũ bạn của anh ấy, phiền não kinh cơ, không biết nên chọn trường gì thì tốt.”
Người thường chính là như vậy, nhìn điều kiện mình, rồi lại chẳng biết nên chọn lựa thế nào, cảm thấy có thể thi được mới đăng ký chọn trường. Rồi họ sẽ có một hình ảnh về tương lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-lam-on-cho-toi-bao-thuoc/1283408/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.