Mấy ngày sau Dương Lập vẫn gặp lại Hàn Thiếu Hoa, cậu mặt không đỏ, tim không đập liên tục thổ lộ với gã, lực sát thương chả kém cạnh gì so với lúc làm nũng lấy lòng. Dương Lập cuối cùng cũng đầu hàng, nhắm mắt làm ngơ, mặc cho đồng chí Tiểu Hàn ôm ôm ấp ấp. Mặc dù gã có chút không cam lòng, nhưng không có nghĩa là chùn bước nữa.
Sau khi chính thức hẹn hò cuộc sống hai người cũng không có biến đổi gì quá lớn, chỉ là mỗi ngày có nhiều thêm một người, và rồi hạnh phúc không ngừng nhân đôi mà thôi. Trong một tuần lễ, họ có thể cùng nhau ăn cơm, lúc thì ăn đồ tây, lúc thì đồng chí lão Dương có thể bộc lộ tài năng trù nghệ(nấu ăn ngon),nghe đồng chí Tiểu Hàn một bên tán thưởng. Ăn tối xong còn có thể cũng nhau xem phim, trước kia chỉ có một mình Dương Lập ngồi xem thầm bình luận trong đầu, hiện giờ có thêm một người nữa, chẳng cần phải nghẹn mãi trong lòng nữa rồi. Hai người vừa xem phim, vừa tán dóc với nhau, phi thường thoải mái. Mà Hàn Thiếu Hoa mỗi lần nghe xong, lần nào cũng cười rõ to, điều đó càng khiến Dương Lập phi thường vừa lòng, tán thưởng đồng chí Tiểu Hàn đúng là có con mắt xem phim. Lúc đó, Hàn Thiếu Hoa liền đòi hôn thưởng, mà Dương Lập cũng cam tâm tình nguyện để cậu ở nhà lâu hơn, thẳng đến một ngày nào đó cố đuổi mấy mà vẫn không đi. Rồi có một lần… hai lần, số lần ngủ lại của Hàn Thiếu Hoa càng ngày càng nhiều.
Mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-lam-on-cho-toi-bao-thuoc/1283404/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.