Hóa ra Thiếu Kiệt cho người thủ sẵn ở đây chờ Hướng Nam xuất hiện, đã đợi rất nhiều ngày rồi.
Hướng Nam đứng dậy quay người lại, định lên tiếng nhưng lại nghe thấy giọng mẹ Hướng cùng Hướng Thiện.
Y lập tức quay đầu lại, thấy mẹ Hướng đi tới liền vội đưa tay ra đỡ, để bà ngồi xuống.
Mẹ Hướng không ngồi mà quan sát Thiếu Kiệt, hỏi: “Cậu….”
“Đây là cậu Ngụy…. Là… Là em họ Mạc Dương.”
Nghe lời giới thiệu xa lạ đó của Hướng Nam, mẹ Hướng “à…..” một tiếng còn Thiếu Kiệt nhăn mày, trực tiếp nói: “Bác gái, cháu với Hướng Nam nhà mình là…..”
“Là con mời cậu ấy tới!”
Hướng Nam giật mình lập tức cắt lời.
Hướng Nam lườm Thiếu Kiệt một cái, hoảng hốt nói: “Cậu ấy lát nữa đưa con đi thăm Mạc Dương.”
Mẹ Hướng vừa nghe thấy bảo đi thăm Mạc Dương thì cũng muốn theo cùng.
Nhưng rồi Hướng Nam khuyên bà, mãi sau bà cũng gật đầu chấp thuận.
Hướng Nam theo Thiếu Kiệt rời đi.
Y không trực tiếp cùng cậu nói chuyện giữa hai người mà thật sự muốn Thiếu Kiệt đưa y đi thăm Mạc Dương.
Trước cửa phòng Mạc Dương quả nhiên có hai vệ sĩ đứng trông, nhưng có Thiếu Kiệt dẫn đường, đại thúc đi lại không bị ngăn cản.
Hướng Nam vào phòng. Y tá đang ngồi ở đó đọc báo thấy Thiết Kiệt tới liền nhanh chóng đứng dậy khỏi sofa.
Hướng Nam nhìn Mạc Dương nằm trên giường, đầu óc trống rỗng, khóe mắt cay cay.
“Cậu ấy đã tỉnh lại chưa?”
Y tá lắc đầu.
Hướng Nam ngồi xuống bên giường Mạc Dương, nhìn cánh môi trắng bệch nứt toác, cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-dung-hong-chay-dai-thuc-biet-tuong-dao/1284345/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.